Cái được xưng tụng chẳng toàn bích
Điều đáng nói lỡ lầm chế ngự
Chút gì hồn nhiên mộc mạc vụng về
Sự toàn mỹ đều có thể bắt chước
Nét thô phác thì không
Nó duy nhất như men lam chảy đọng bàn tay đốt lò Annan Yaki
Tình cờ sau cuộc truyền thừa
Kẻ sủng ái mỹ nhân
Hình khuyết tật
Kén vẻ buồn chân chất nỗi đời
Nơi hiện diện độc sáng
Sắc men hoa lam Chu Đậu Bát Tràng
Mù sương kaolin Vĩnh Tường ngả trắng
Cái đẹp nặn ra cùng suối rừng đất đỏ bazan
Lửa ngàn thông gào thét tự do
Tiếng hú vang giữa quảng trường cơn thanh tẩy máu
Chấn động như sản phụ lâm bồn đau nỗi bao dung
Mong manh con người nâng giấc tự do
Khi chiến xa quay ngang nòng đại bác
Đặng tập tễnh vũ điệu pháo binh Bonaparte
Điên cuồng dập thẳng tường người
Mặt đất ngã quỵ xuôi tay không sao trỗi dậy
Sõng soài trên băng ca cả nhân loại thọ thương
Chiều ma quái phục thù đêm tan tác Thiên An Môn
Tiếng nói qua phần tư thế kỷ
Đâu hẳn là dông bão trong chung trà
Mà lòng người không ngừng nổi sóng
Tiếp bùng lên ngọn lửa ngút ngàn
Đây muôn cây thành đuốc tự do
Chúng vô phương thảm sát được rừng!
ĐOÀN-MINH-ĐẠO
June 2014.
*25 năm sau biến cố Thiên An Môn 4/6/1989.
Gửi ý kiến của bạn