Photo by Dũng Silk
Mây bốn mươi hơn, chiều Tháng Tám
Gió ngàn năm tuổi chẳng phôi pha
Ngồi đêm trống trải sầu như núi
Buồn không duyên, một nỗi thật thà
Ngồi đây em chỗ cũng vô thường
Vuông một góc có khi định mệnh
Làn tóc phủ đời không vô cớ
Ngồi đây ta vẽ mắt em sâu !
Ngồi xuống đây hỡi vì sao lạ
Đêm Thu sang lá bỗng rộn ràng
Thêm giây phút biệt ly mấy nỗi
Bịn rịn thôi cũng đã hanh vàng
Em cũng biết ta ru nỗi nhớ
Bằng mây mưa bởi những chu kỳ
Sầu nhân thế vơi đầy phân nửa
Lòng chân thành đá sợ biệt ly
Em cũng biết ta như nắng lạc
Nơi tim em ray rứt diệu kỳ
Đừng khép vội hãy chừa hơi ấm
Nơi ân tình cao tựa Tu Di
Đừng khép vội người muôn năm cũ
Ai ra đi chẳng phải quay về
Chờ ta nhé em ơi nắng Hạ
Ngõ Lạnh Lùng chở những đam mê.
Thiên Giang
Ngày Cuối tháng Tám, 2014