Chuyện lạ
Một hôm, con sông biết bay
Gió rừng biết hát, bàn tay biết gần
Con đường đuổi theo bàn chân
Thời gian ngồi khóc, thương lần trôi qua
Một hôm, em không biết xa
Câu ca im tiếng, loài ma yêu người
Một hôm, cái bóng đi chơi
Tôi đi gọi mãi mà tôi không về
Mùa em
Anh về ngang mùa em
Không cẩn thận, ngã vào dòng tóc
Trôi một cuộc biển sông
Anh về ngang mùa em
Không thể quay đi khi một nhành hoa nở
Để rồi bão bùng từ mỗi một mùi hương
Anh đã xa mùa em
Nhặt được mình trên cỏ
Vai áo còn vương những mắt huyền...
Mây của tôi, buổi sáng này
Tiếng hát là nhà giam con dế
Cả đời quẩn quanh, quẩn quanh
Cửa ngục mở, là cái chết hiền lành...
Dĩ vãng là trại chứa những tôi đây
Mỗi trôi qua, lại đón mỗi nỗi buồn
Có ngày về nghe cỏ kể nguồn cơn...
Trời và gió, biển và sóng
Những rừng già và những lá cây
Em là mây của tôi, buổi sáng này...
Nguyễn Đăng Khoa