Sau hơn 2 tuần dutule.com phải tạm ngưng, vì người phụ trách phần kỹ thuật bị bạo bệnh Chúng tôi xin chân thành cám ơn những lời thăm của các bằng hữu xa gần.
dutule.com
Ý kiến bạn đọc
29 Tháng Mười Hai 20148:00 SA
Nguyễn Thanh Bình
Khách
Muốn gửi một bài thơ chia sẻ cùng độc giả trong ngôi nhà dutule: CÂY GẬY ( Viết cho anh )
Anh trót yêu cái nghiệp văn chương Cả gia tài anh chỉ là cây bút Mọi đam mê của anh dồn hết vào trang viết Ký ức vụn, Bạn văn, Đời cát… Văn ám vào anh, người đọc cứ nghẹn ngào…
Cây bút với anh, cây gậy thuở nào Sáng, tối, trưa, chiều sát cánh bên anh cặm cụi Rồi đi qua hết một thời tuổi trẻ Chống lên trang giấy trắng tinh những dòng trăn trở Thành tiểu thuyết, tản văn anh để lại cho đời..
Ước mơ giản đơn mà số phận chẳng an bài Tai nạn vô tình bất ngờ ập đến Cây gậy lại cùng anh như đứa trẻ với bước đi tập tễnh Cây gậy không quyền nhưng có lực Chỉ muốn cứu giúp một linh hồn xác đã tàn phế mà thôi...
Nó nguyện cùng anh đi đến cuối cuộc đời Đời bạc bẽo bắt nó rời khỏi bàn tay người cần được chống Như ngòi bút và những bài viết không thể thiếu vì cuộc sống Đạm bạc, đơn sơ, dân dã một kiếp nghèo Vẫn hồn nhiên sống trong lòng người bất diệt
Còn nhớ cách đây tròn một năm Cây gậy ấy chống anh ra thăm Hà nội ngày giáp tết Cánh nhà báo nhà văn nhà thơ nghèo đãi anh bữa cơm dưa đạm bạc Anh cười rất hiền như chén rượu nhạt thật vô tư Cả gậy và anh hôm ấy say khật khừ Trong vòng tay bầu bạn.. 29/12/2014
Nếu các tác giả trúng giải có in được thơ thì càng quý hơn. Còn vì lí do gì đó họ chưa in được thì cũng coi giải thưởng như là một món quà khích lệ cho các cây bút đấy
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-260-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Khi gặp Bùi Xuân Phái, thấy nhau, chúng tôi cùng bùi ngùi. Chúng tôi không nói được với nhau một lời nào!.! chỉ nhìn nhau. Mặc cho những giọt mắt già nua, hiếm hoi, lặng lẽ chảy…
Tôi mượn câu thơ kết trong bài 'Đêm, nhớ trăng Sài Gòn' của Du Tử Lê để làm tựa cho bài viết này, bài viết về ông: Du Tử Lê - một nhà thơ có tầm ảnh hưởng lớn đối với văn chương Việt Nam.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.
CÂY GẬY
( Viết cho anh )
Anh trót yêu cái nghiệp văn chương
Cả gia tài anh chỉ là cây bút
Mọi đam mê của anh dồn hết vào trang viết
Ký ức vụn, Bạn văn, Đời cát…
Văn ám vào anh, người đọc cứ nghẹn ngào…
Cây bút với anh, cây gậy thuở nào
Sáng, tối, trưa, chiều sát cánh bên anh cặm cụi
Rồi đi qua hết một thời tuổi trẻ
Chống lên trang giấy trắng tinh những dòng trăn trở
Thành tiểu thuyết, tản văn anh để lại cho đời..
Ước mơ giản đơn mà số phận chẳng an bài
Tai nạn vô tình bất ngờ ập đến
Cây gậy lại cùng anh như đứa trẻ với bước đi tập tễnh
Cây gậy không quyền nhưng có lực
Chỉ muốn cứu giúp một linh hồn xác đã tàn phế mà thôi...
Nó nguyện cùng anh đi đến cuối cuộc đời
Đời bạc bẽo bắt nó rời khỏi bàn tay người cần được chống
Như ngòi bút và những bài viết không thể thiếu vì cuộc sống
Đạm bạc, đơn sơ, dân dã một kiếp nghèo
Vẫn hồn nhiên sống trong lòng người bất diệt
Còn nhớ cách đây tròn một năm
Cây gậy ấy chống anh ra thăm Hà nội ngày giáp tết
Cánh nhà báo nhà văn nhà thơ nghèo đãi anh bữa cơm dưa đạm bạc
Anh cười rất hiền như chén rượu nhạt thật vô tư
Cả gậy và anh hôm ấy say khật khừ
Trong vòng tay bầu bạn..
29/12/2014