Tình Câm.
Rừng đã thu, nên vàng lá đầy
Nhớ tình ngọn gió cũng heo mây
Ta con thú lạ nghìn năm trước
Săn mối tình câm đã lạc bầy…
Lệ Lãng Quên.
Ai ngồi xõa tóc ngôi không thẳng
Để bước người đi cũng gập ghềnh
Mai sau có nhớ ân tình cũ
Chảy xuống môi hồng: lệ lãng quên…
Lời Khuyên.
Sinh tử ngàn xưa ai cũng vậy
Sao người nước mắt cứ rưng rưng
Có đâu chín suối mà em sợ
Ta buổi nhân gian cũng đã từng…
Thương Tích.
Sông nhắc nhở hạt mưa từ nguồn cội
Núi nhủ lời ân nghĩa nặng tình sâu
Chỉ thương tích trên da người kỉ niệm
Chung thân ta bốn phía vạn thành sầu…
Ngàn Sau.
Thấy ta một bóng rừng nguyên thủy
Tình buổi xa người đã ngủ yên
Đầu non vượn hú trăng kinh haĩ
Rụng xuống dòng sông bóng tật nguyền
Thì thôi tự huỷ như cây mục
Để cội đời sau hoa vẫn tươi
Cái tâm gởi gió mưa thuần khiết
Ân lượng ngàn sau chỉ một người…!!!
Atlanta 9-2014
Xuyên Trà.