Trái cóc
Cóc ơi!
Cóc ở trên cây
Làm sao cho cóc
Biết bay, ta nhờ…
Còn em,
Cũng quá dại khờ
Ăn chi trái cóc
Để bây giờ nhớ nhung?
Riêng ta,
Chỉ một gã khùng
Ta đi hái cóc
Giữa vùng mưa bay
Ra đi đã hết tháng ngày
Giờ ta ngoảnh lại
Cũng mưa bay một vùng!
Giấc mơ Don Quixote
Gió đem
cơn mộng lạc loài
thả rơi trên cát
những hoài vọng sa
Biển bờ
nắng trải rộng ra
trùng dương sóng vỗ
mộng va đá đời
Cối xay...
gió cuốn về trời
bỏ rơi cơn mộng
một thời bơ vơ…
Don Quixote hết điên rồ
Cùng Sancho thoát cõi bờ chiêm bao! (*)
________
(*) tên 02 nhân vật trong tiểu thuyết Don Quixote de la Mancha của văn hào Miguel de Cervantes Saavedra (Tây Ban Nha)
Sài Gòn ký họa trong tôi
Sài Gòn phố chật người đông
Còn em ở trọ đi không thấy về
Còn anh vá lốp buồn tê
Bên lề chất vội, bốn bề mưa giăng...
Sài Gòn phố vẫn tung tăng
Nhà cao vót nóc, còn trăng đâu rồi?
Có anh, có chị và tôi
Có cô ca sĩ hát lời tình xa...
Sài Gòn mà...!
Nhớ quê nhà
Vời trông khói thuốc, bôn ba đã đời
Sài Gòn ới, Sài Gòn ơi!
Rượu nào uống cạn gió trời mênh mông!
Sài Gòn vắng một dòng sông
Về quê ăn Tết nội đồng ở xa
Nắng Sài Gòn có cháy da
Bảo là nhớ quá, mẹ cha trông vời...
Sài Gòn ới! Sài Gòn ơi!
Chán phèo đưa đẩy dạo chơi Sài Gòn
Cầm tay, bố dắt tay con
Cùng nhau xuống phố, Sài Gòn dạo chơi!
Sài Gòn ới ởi ời ơi!
Sài Gòn ký họa trong tôi...
Sài Gòn!
Sài Gòn Đà Lạt rong chơi
Sài Gòn Đà Lạt rong chơi
Cũng như bốn chín, năm mươi em à (*)
Cũng như em bỏ tuổi ta
Tuổi tây em lấy, hóa ra... trẻ người!
Sài Gòn Đà Lạt, em ơi!
Năm mươi, bốn chín còn chơi được mà
Chơi mà chẳng sợ mẹ la
Cho đôi ta cứ tà tà dạo chơi!
Sài Gòn Đà Lạt có đôi
Ghé nhau mới thấy xa xôi, tuyệt vời!
Lẽ nào em bỏ mặc tôi
Để tôi chết lặng trên đồi thông reo!
Con đường lên xuống vòng vèo
Mộ phần ai cất trên đèo hoang vu
Trời giăng mây thấp sương mù
Chiều ươn ướt lạnh, âm u… nhớ nhà!
Giá mà cỏ lẫn với hoa…
Mặt hồ xanh lặng chan hòa với nhau
Đôi tình nhân có bạc đầu
Nghĩ đời dốc cạn, còn lâu mới buồn!
TÀN CHIẾN CUỘC
______
(*) 49, 50 là biển số xe Sài Gòn, Đà Lạt