Mưa rát mặt tháng năm con chuồn chuồn kim cõng gió về trời chỉ còn tôi với mùa gầy nằm nghe chuột đồng cắn thời gian cót két trong đám rạ khô… Từ bữa say trăng em không còn về qua những lối bùn quê bụa Tôi gắp vàng son chưa đủ bữa mặn nồng lỡ chén… Con nước mông lung chạm mình lên những bờ bãi dập dờn lau lách cắt ngọt nỗi nhớ vào đêm Say man dại Say rạc mình Em chối bỏ cuộc tình như chối bỏ một ly rượu quá tràn Tôi hớp ngụm buồn nghe lòng đăng đắng niềm cuối thu Mưa giông…
Giấc mơ sông Hàn
Em dắt mùa sang bến kia sông Hàn sương luồn nỗi nhớ những mặt câm ghế đá chiều Bạch Đằng tôi thành người nhặt lá giấc mơ cài khuy thiếu nữ em đôi xuân lặm nắng hồng môi nửa vầng mười sáu chênh chao chiều Hòa Vang sũng đồng gió tôi về gặt ngọn thơ vàng gom hết câu lục bát mùa thu trả nhau đêm ba mươi trả nhau đêm môi hương em dắt mùa sang bến kia sông Hàn tôi chừ như trục cầu nằm nghe em quay dọc nỗi khuya trôi… trôi…
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-260-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Khi gặp Bùi Xuân Phái, thấy nhau, chúng tôi cùng bùi ngùi. Chúng tôi không nói được với nhau một lời nào!.! chỉ nhìn nhau. Mặc cho những giọt mắt già nua, hiếm hoi, lặng lẽ chảy…
Tôi mượn câu thơ kết trong bài 'Đêm, nhớ trăng Sài Gòn' của Du Tử Lê để làm tựa cho bài viết này, bài viết về ông: Du Tử Lê - một nhà thơ có tầm ảnh hưởng lớn đối với văn chương Việt Nam.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.