Bài thơ tình thứ nhất
Đừng ôm giữ sự thinh lặng của tôi
bằng cung điệu thánh vịnh của em
hãy để tôi nở như mặt trời bình minh
cháy rực rỡ như trái tim của rừng
nồng nàn mùi vị muối đại dương
đừng ôm giữ đường bay của tôi
bằng không gian tháp đền của em
hãy để tôi thêu dệt giấc mộng này
đến giấc mộng khác
như cánh chim phương đông
thắp lửa trên những chiếc lá mùa thu
đừng ôm giữ ý tưởng hoang sơ của tôi
bằng ánh sáng tinh khiết của hỏa thần
hãy để tôi đắm mình trong trầm tưởng
về sự hiện hữu kỳ diệu của chúng ta
trong giây phút thiêng liêng này
hãy chúc lành ước nguyện tự do của tôi
bằng nghi lễ tình tuyền của tình yêu
Bài thơ tình thứ hai
Mùa xuân là mộ phần của anh
anh lấp đầy lồng ngực mình
những bình minh của phương đông
để hiển lộ đường chân trời trong đáy mắt em
anh lấp đầy trái tim trống rỗng
bằng đại dương máu huyết chúng ta
những ngọn sóng thần gầm thét
mỗi lúc anh buồn chán vì nỗi nhớ
linh hồn anh nổ tung như chiếc pháo
giây phút giao thừa thiêng liêng của chúng mình
mùa xuân là mộ phần của anh
mỗi khi anh tuyệt vọng như mặt trời
nơi quê nhà chúng ta sau mỗi cơn say
như những chồi lộc căng tràn sự sống
hãy mai táng anh
trong mộ phần mùa xuân
mộ phần của sự tỉnh thức cho tình yêu chúng ta
Bài thơ tình thứ ba
Hãy thiêu đốt định mệnh tôi
bằng sự hiện hữu kỳ diệu của bạn
tôi - phiên khúc mùa thu
diễu hành qua những con đường đang lên men
nhờ ánh mắt tinh khiết như ánh sáng của bạn phóng tới
sự có mặt của bạn trong đời sống tôi
tái tạo tôi như một điệp khúc
giàu cung điệu của thời gian
tôi đi qua những trạm thương khó tháng tư
như hành hương qua sự hiện hữu
linh thánh của chính chúng ta
hãy thiêu đốt thân thể tôi
và tinh luyện linh hồn tôi
bằng lửa phục sinh tình yêu chúng ta
Bài thơ tình thứ tư
Mỗi giây phút hiện tại
tôi nở như một đóa hoa trong ngữ ngôn
dùng để giao tiếp với thế giới riêng tư của bạn
để nhan sắc hoa viên
nội giới bạn rực rỡ và ngát hương
mỗi giây phút hiện hữu trong nhãn giới chúng ta
tôi hiến thân làm nghi lễ mùa xuân
mỗi giây phút hiện tại của chúng ta
đời sống tôi tràn đầy sự hăng hái, nhiệt tình
như con xạ hưu trong khu vườn tình ái
mỗi giây phút hiện tại
tôi nở như một đóa hoa trường cửu
vì sự hiện hữu thiêng liêng và vô hình của bạn
Bài thơ tình thứ năm
Gởi Pháp Hoan
Bây giờ mặt trời đã lên cao
anh bùng vỡ xuyên qua chiều kích
không gian và thời gian
trong lãnh địa của em
vô hình, bất biến và không thể nhận thức
bây giờ em như cơn bão ẩn trú
trong linh hồn hoang dã của anh
anh gọi đó là giây phút phục sinh
mặt trời đã lên cao như niềm xác tín
và hy vọng của anh
lời nguyện của anh sẽ không thể bay cao đến cùng đích
nếu em không là đôi cánh, và trái tim của cơn bão
buổi sáng này trong lồng ngực
đói khát và đam mê của anh
bây giờ mặt trời đã lên cao
như ý chí tự do của chúng ta
và em là ý thức hiện tại của anh
tinh khôi, và minh bạch như ánh sáng
của vầng thái dương phương đông
quê nhà tâm linh của chúng ta
Lê Nguyên Tịnh
23/05/2015