Mưa
từ quên sang nhớ
Những cơn mưa
Sài Gòn
Theo taxi bon bon
Đi từ quên sang nhớ...
Mưa
leo qua ngõ
Lạnh tràn tóc non
Những
đôi tai phố
Tiếng
người về mắng những lúc không còn...
Mưa lăn lên
son
Môi nhòa dấu vết
Trong quán ai ngồi kẻ lại nụ
hôn...
Mưa bò qua
vai
Khều nhẹ dỗi hờn
Tay xưa đã mất đâu biết
nguồn cơn...
Cơn mưa Sài
Gòn
Lạnh tràn tóc non
Những đôi tai phố
Tiếng
người về mắng những lúc không còn...
Nằm thành đường xa lắc lơ
Buồn,
gõ cửa thiên đường cao
Thấy gương mặt vị thần
nào cũng đau
Buồn, quờ tay lên bóng nhau
Thấy
hun hút những vực sâu hững hờ
Nằm
thành đường xa lắc lơ
Một
nghìn thu một tóc tơ trôi dài
Nguyễn
Đăng Khoa