Viết cho mùa Vu lan
Ta nhặt được một cành hồng người vô ý đánh rơi
Len lén cài - vài giây... trên ngực áo
Dẫm mạnh vào đời - mỉm cười gượng gạo
Như muốn nghiến nỗi buồn nát vụn dưới gót chân
Mùa vu lan đến gần...
Đêm - như thấy bóng hình mẹ in hằn trên liếp vách
Thoăn thoắt những mũi kim - vá mảnh đời chật vật
Như cố vá víu niềm tin bằng lo toan tất bật
Hy vọng một tương lai...
Cứ ngỡ như vừa mới hơn ngày
Giọt nước mắt mồ côi còn chưa kịp lạnh
Đêm cuộn mình trong chăn ấm
Nhớ quá mái tranh nghèo rộn rã tiếng đùa vui
Bất giác xoay nghiêng - ngước mặt nhìn đời
Nhìn khoảng trời bao la phía trước
Xòe tay đếm cho mình những dọc ngang trầy xước
Đếm cả hơn thua - cả những điều mất - được.
Mà thương hạt nắng chiều đang cố soi rọi những tàn cây
Mùa Vu lan đến gần hơn...
Bất giác thèm được nghe tiếng mẹ la rầy
Thèm được sấp mình nhận roi mỗi khi lầm lỗi
Thèm quá những đêm lạnh co ro trong vòng tay gầy cỗi
Hay bó gối co tròn - nghe kể chuyện ngày xưa... .
Ta nhặt được một cành hồng trong buổi xế trưa
Đảo mắt nhìn quanh muốn tìm xem ai là người vô tâm thế
Mắt dường ngân ngấn lệ
Bất chợt nghe lòng nhói một niềm đau…
22/08/2012
( 06/07 al )
Kiếp sau?
Tôi
không tin vào kiếp sau
Là
đoạn kết ngọt ngào cho một lời thề dang dở
Hai
kẻ yêu nhau phải vất vả tìm nhau như
một lần vướng nợ
Thời gian quá dài cho một thế kỷ lạc mất nhau
Tôi
không tin vào kiếp sau...
Nụ hôn nóng ngày hôm nay vẫn tươi nguyên màu
ký ức
Khi
thân xác hóa tro, linh hồn bất lực
Vô
vọng kiếp này.
Hư ảo níu một tình yêu?
Nếu phải tin ...
Tôi
tin chỉ một điều
Không
có kiếp sau để cho người chọn lựa.
Duy
nhất một thứ tình nhóm lên bằng ngọn lửa
Ngọn lửa nhiệm màu
thiêu ý niệm thời gian
Nếu phải tin ...
dù một chút muộn màng
Tôi
vẫn chỉ tin vào
hai từ hiện tại
Có
một bàn tay chờ một bàn tay dịu dàng nắm lấy...
Dòng
máu ấm chảy tràn
hạnh phúc
phả vào tim
Sẽ không có kiếp sau
để ta phải đi tìm
Một hình bóng vu vơ giữa phố đông người chật
Vì
thế kiếp này đừng bao giờ đánh mất.
Cho
nuối tiếc ngỡ ngàng ...
rồi hẹn lại kiếp sau!?
Huỳnh Gia