dutule.com (ngày 23 tháng 7-2015): Cơ sở HT Productions liên kết với công ty Amazon, đã ấn hành tác phẩm “Tuyển Tập Thơ Văn Đoàn Kế Tường (1949-2014)”.
Với mẫu bìa và nghệ thuật trình bày của Nguyễn Việt, tuyển tập vừa kể, giống như di cảo của một nhà báo, nhà thơ có hai tên gọi: Đoàn Kế Tường trước 1975; rồi Đoàn Thạch Hãn, giữa thập niên 1980s.
Ngoài phần thơ văn do một số bạn bè thân thiết với họ Đoàn, sưu tầm được, người đọc còn được thưởng thức những bài viết chan chứa chân tình của một số bằng hữu, như nhà báo Hà Đình Nguyên, nhà thơ Phạm Chu Sa, Nguyễn Lương Vỵ, Du Tử Lê, nhạc sĩ Tuấn Khanh và người em sát cạnh Đoàn Kế Tường tới phút cuối cùng là, Nguyễn Bá Tuệ nữa.
Theo nhà báo Hà Đình Nguyên, trong một bản tin được phổ biến rộng rãi thì, nhà báo, nhà thơ Đoàn Kế Tường / Đoàn Thạch Hãn, tên thật Đoàn Văn Tùng, mất lúc 2:30 ngày 3 tháng 9 tại Saigon vì biến chứng của bệnh tiểu đường.
Khép lại bản tin của mình, họ Hà viết:
“Thôi, anh đi thanh thoát nhé, anh Hãn ơi! Tiễn anh về quê mẹ Quảng Trị, xin mượn câu thơ của chính anh: “Hẹn về cạn chén cùng xuân/ Cho quên mấy thuở trầm luân giữa đời/ Đốt nhang quỳ tạ đất trời/ Tìm trong nắng cũ một thời hồn nhiên/ Muốn về lại chỗ đầu tiên/ Thoát từ giọt máu ra miền khổ đau.” (Trích “Khúc mùa xuân” – Thơ Đoàn Thạch Hãn.)
Phần nhà thơ Phạm Chu Sa, một trong vài người cận kề với Đoàn Kế Tường trong mấy ngày cuối cùng của đời ông, cho biết:
“...Và một bất ngờ đáng mừng là tại tang lễ Tường ở Quảng Trị có sự xuất hiện của ‘người vợ không bao giờ cưới’ của Tường và đứa con trai 21 tuổi - kết quả của một cuộc tình chớp nhoáng trong một đêm mưa gió ở Quảng Trị hơn hai mươi năm trước, theo lời kể của Tường hôm đám giỗ mẹ anh trước ngày mất mấy tuần. Hai mẹ con mặc đồ tang phủ phục bên quan tài Tường làm mọi người vô cùng xúc động. Nếu linh hồn còn vướng vất quanh đó, chắc Tường hạnh phúc lắm!”
Nơi những trang kế tiếp, nhà thơ Nguyễn Lương Vỵ sau khi đề cập tới 4 câu thơ trong bài “Vọng nghiệp” của Đoàn Kế Tường:
“Có những dòng sông đã chết
Vẫn còn hấp hối niềm tin
Dẫu biết tháng ngày sắp hết
Đành thôi, cố gượng thương mình. ”
Họ Nguyễn viết:
“...Tôi đang đọc thơ của bạn đây! Đọc và đang tưởng chừng như bạn đang ngồi trước mặt tôi, đôi mắt lặng lẽ, xa vắng, trầm buồn. Nhớ lần gặp nhau, chẳng thể nghĩ được đó là lần cuối cùng, cách nay gần 2 năm tại Saì Gòn, bạn cười hiền hòa và nói chậm rãi: ‘Không sao đâu Vỵ. Mình sẽ cố thôi. Được lúc nào hay lúc ấy.’ Tôi ngồi lặng lẽ hút thuốc, lặng lẽ nhìn bạn cầm ly cà phê đen nhấm nháp.Tôi chỉ biết nói một câu rất ngắn: ‘Ừ! Thì phải cố thôi.’ Chiều sẫm tối rồi. Bạn vỗ vai tôi và siết tay thật chặt để từ biệt, về lại Thủ Đức. Tôi đã linh cảm được cái siết tay từ biệt ấy cũng là lần cuối cùng khi chúng ta gặp lại nhau, và, sự thật là như vậy...”
Sau đó ít trang, tác giả Du Tử Lê tâm sự và tiết lộ:
“...Xu hướng chung của con người là hấp tấp lên án kẻ bị vùi dập đáy địa ngục, để thấy mình...thanh sạch, cao cả hơn người. Sau khi trải qua quá nhiều phen bị kết án, ngộ nhận, tôi luôn tự nhắc nhở, đừng vối kết luận về kẻ bất hạnh, khi mình không ở hoàn cảnh của họ...
“Tôi tự hỏi, nếu ở hoàn cảnh của Hãn, liệu tôi có giữ được nhân cách mình? Hay tôi sẽ nhơ nhuốc hơn? Từ đó, tôi tự thấy mình không phải với
bạn...”
.
Được biết ấn phí “Tuyển Tập Thơ Văn Đòan Kế Tường 1949-2014” là 20 Mỹ kim. Tất cả số tiền thu được, sẽ được trao tận tay người con trai của cố nhà báo, nhà thơ Đoàn Kế Tường / Đoàn Thạch Hãn.
Bạn đọc ở hải ngoại, muốn có sách, xin liên lạc với nhà thơ Nguyễn LươngVỵ: luongvynguyen2@gmail.com - - Ở Việt Nam, xin liên lạc với nhà thơ Phạm Chu Sa: phamchusa@gmail.com