một lần giông bão cúp điện
trí nhớ bị xóa sạch
tôi phải phục hồi bằng cách
mang những con chữ ra chặt cắt xắt gọt bằm
bóp bẻ xé đâm chém
biến dạng chúng thành những hình thù khó tả chân
lớn bé tròn méo thẳng cong miếng cục tảng
như một họa sĩ bị bế tắc buồn tình ném những mảng màu vô nghĩa lên vải bố để truy tầm cho ra một hình thái
tôi bị chúng quây quần
tôi bị thứ bảy bám trụ
tôi bị ý nghĩ bám như đỉa đói
tôi bị bức bách bám cố
tôi bị đời sống bãm tợn
có lẽ đến chiều tối hôm nay
tôi sẽ có được nguyên một thớt mồi
văn hoá ẩm thực
để nhâm nhi
một ngày cuối tuần
vô dụng
khác.
HH