Còn yêu thương người.
Đã từng mấy độ rong rêu
Lạc loài lầm lỡ còn yêu thương người
Lòng sao tơ rối bời bời
Niềm đau trăn trở giữa đời tử - sanh
Khóc cười dở dang.
Xuân xanh bất tận giang hà
Bỏ quên nguồn cội la đà rong chơi
Sa-bà rất mực à ơi
Trăm năm một cuộc khóc cười dở dang
Thanh Thanh.
Gửi ý kiến của bạn