sau khi hạ sanh một mụn thơ
nàng mủn như chiếc gối lâu ngày không hấp
dán mình trên chiếc ghế hiện tại
chùng người trong âm ba hạnh ngộ
tôi nhấn nút khóa
chốt cửa quá khứ và tương lai
quàng lên vai tình yêu chiếc dây thắt an toàn
ý nghĩa hạnh ngộ
[bị lơ là tới lúc tử vong!]
tôi cố lèo lái ý nghĩ ra khỏi ảo ảnh ta bà
cho tiếng tích tắc đứng lại
cho chiếc đồng hồ mệnh chung
khái niệm thời gian biến mất
chỉ còn âm bản nhịp đập sinh tồn
kiểm kê các thứ
chúng tôi thật sự khánh tận
sau giây phút ký thác cho niềm tin / bị ngâm muối lâu năm
với cái cách nhai đi nhai lại của chúng
đời sống bị nghiền nát
như sân vườn mùa đông
lạnh dưới không độ
như miếng giẻ giòn buốt
lúc nào cũng được hâm nóng
để lau sạch những xước máu
rỉ rả từ giầm
mục lữ
sau khi hạ sanh một mụn thơ
nàng mủn như chiếc gối lâu ngày không hấp
khó lòng thỏa mãn độc giả, trong lối viết
có mùi giấy cũ mực mốc
của một thứ cổ tích
thiếu hơi hướm
rụng, từng cấu trúc khuya
nghi vấn, từng mỗi sáng tạo
khô khốc, từng mật ngôn
khắt khe, từng nghịch lý
không một vệt son tươi
không một kẻ chân mày
một bức tượng thiếu nước bóng hoàn tất
một họa phẩm thiếu chữ ký
đời sống, từ đó
như mặt toan cong vều
[chẳng thể tìm ra những mũi đinh nện lên khung, khắc phục!]
cưu mang những gam màu khô giòn
mục ruỗng
bởi mạt cưa thời tiết
đời sống, từ đó
như phòng triểm lãm mùa cúm
kẻ thưởng ngoạn luôn bận bịu trên từng chiếc khăn giấy hỉ mũi
*
sau khi hạ sanh một tác phẩm
nàng, chỉ còn lại tấm lưng
ký thác.
HHiếu