Đám mây đen xanh sau nắng,
đã trở lại đống rạ hun khói
trước mùa mưa
chiều gió tru ngang miệng hang câm lặng
xô tia nắng cuối cùng về phía bóng tối
người đàn ông mồi lửa
ánh mắt nẩy mầm xuyên dòng kiêu hãnh
đám mây ngừng trôi
người đàn ông chạy cuối chân đồi
đến biển hụp
người đàn bà ngồi giữa trưa kéo sợi
dệt những bóng tối về phía con đường
bàn tay tất bật xỏ giấc mơ
trong vắt trên những đống rạ ủ mưa
quá vụ
tà áo truyền thống buồn giàn khung phận gái
cậu bé ngắm người đàn ông và người đàn bà cuối nhánh sông
dòng nước mặn xói mòn nụ cười nắng gắt
tách hơi thở hưng khởi từ ảm đạm
bước chân dõi theo bóng hàng cây
xa khuất
cậu bé đợi giữa nhánh sông
trắng hoài niệm
chờ kỳ tích sanh ra cậu
người đàn ông chạy trốn
người đàn bà thầm vỡ
lá rơi phi-bóng lá
một giọt sương thấm cánh đồng tưởng tượng
hy vọng dính vào mắt xích thành phố vắng
bay qua hàng rào trí tuệ đã ép mình sống trong khả năng
yêu đến gần, gần thêm chút nữa đau trong câm lặng
tôi đào mộ huyệt của chính mình
và, chôn ngày sinh nhật
hãy nói với tôi em còn cất chiếc hộp quẹt trong ví
dù chân trời mòn mỏi
chớ để lớp vỏ mỏng giấu trái tim tôi
em hãy bật lửa và thấm ánh tận cùng
là quá đủ
Đoạn Trường
May 9, 2016
Gửi ý kiến của bạn