(Dẫu từng
hạt cát Hoàng Sa
Ngàn
năm vẫn của sơn hà Việt Nam)
Bơi
cũng chết
Không
bơi cũng chết
Lặn
nơi nào, cũng kiếp nạn diệt vong
Thuyền
ra cửa biển ùn ùn đỏ
Gió
Bắc phương, máu chảy ròng ròng
Lật
đắm thuyền như cơn hồng thủy
Chất
thải ra tự hủy giống nòi
Máu
ông cha nghìn xưa chưa ráo
Mực
anh linh sử sách còn soi
Nghe
rờn rợn bóng thù trước cửa
Sóng
triều lên, biển ngất xô bờ
La
liệt cá tôm tràn bải cạn
Đêm
dập dồn tiếng khóc trẻ thơ
Khản
tiếng gọi Âu Cơ ngày trước
Cháu
con sao lạc bước đường cùng
Tiếc
một thời minh vương thất sủng
Giờ
quê hương bão tố mịt mùng
Tiếng
dân oan kêu trời bỏ mặc
Bờ biển Đông se thắt lửa hờn
Thời của ma làm người chật đất
Bởi đồng tiền bán đứng giang sơn
Không thể thiếu tấm lòng của biển
Sóng Bạch Đằng hào khí vẫn ngàn năm
Dẫu có chết cho sơn hà tổ quốc
Hoa sẽ tươi quanh mộ chỗ ta nằm…
Gửi ý kiến của bạn