Hai anh bợm nhậu gặp nhau trong quán, chén qua, chén lại, rượu vào lời bắt đầu ra. Anh bợm trẻ hỏi:
-Dạo này có chuyện tiếu lâm gì hay không anh Ba, kể tui nghe rồi mình dô một cái cho nó ngọt.
Anh Ba gật gật cái đầu. Giơ tay ra hiệu xin tờ giấy với cây viết. Anh bợm trẻ thắc mắc nhưng vì thích nghe chuyện tiếu lâm nên cũng ráng lè nhè xin cô chủ quán miếng giấy trắng và cây viết. Anh Ba lấy tay quơ dọn bàn rượu cho gọn, chai lọ, ly tách rớt hết xuống đất. Anh biết mình cũng xỉn nên cẩn thận một tay đè trang giấy, tay kia nắn nón viết từng chữ. Chữ tác đánh chữ tộ, bôi bôi, xoá xoá, sửa lung tung. Cũng cầu cỡ hai tuần rượu thì anh mới viết xong. Anh đọc lại có vẻ ưng ý, đưa tờ giấy cho anh bợm trẻ. Chuyện kể như dzầy:
“Chiều nay dưới âm phủ nhộn nhịp như ngày hội. Mấy tay lính mới ngơ ngác không biết có chuyện gì xẩy ra. Hỏi ra mới biết, chiều thứ Sáu nào ở dưới cũng có ‘staff meeting’. Diêm vương ngồi chễm chệ trên hỏa lò gọi từng đứa ra báo cáo tình hình. Dưới đó đông quá, mà đặt tên thì Diêm vương không tài nào nhớ nổi, may có đứa hiến kế bảo diêm vương đặt bằng số cho dễ gọi.
Diêm vương bắt đầu bằng kêu đứa số một.
Thằng số một hí ha, hí hửng bước ra lớn tiếng kể công:
-Dạ thưa ngài, con mới cám dỗ thằng này thục thùng thơ hàng xóm, lấy check welfare của người ta rồi mang ra tiệm liquor, giả chữ ký lấy tiền đi quýnh bài.
Diêm vương giơ tay che miệng ngáp:
-Cũng được nhưng xoàng quá, uổng công tao huấn luyện. Bay đâu lôi nó ra tẩn cho nó 10 roi!
Con số hai báo cáo:
-Dạ thưa ngài, con cám dỗ bà kia quyến rũ ông nọ ký giấy ly dị vợ con, còn bán luôn căn hộ chia đôi lấy tiền cho mụ sắm sửa.
Diêm vương, ngồi thưỡn ra trên ghế:
-Chuyện này xẩy ra như cơm bữa trong xã hội chủ nghĩa, có gì hay ho đâu. Bay đâu lôi nó ra tẩn cho nó hai mươi roi!
Thời gian ở dưới đó qua thật chậm, rất chậm. Diêm vương gọi đến đứa thứ 99 thì tiếng roi vọt, tiếng mấy đứa bị đòn thút thít, lẫn tiếng mấy thằng kêu bị phạt oan uổng, ồn ào như cái… địa ngục. Diêm vương giận lắm, nhưng từ ngày về trấn dưới này học được tính kiên nhẫn nên ráng chờ cho hết buổi họp. Lần này giọng hắn như có phần nào nhẹ nhàng hơn:
-Đứa thứ 100 đâu? Mày liệu cái thần hồn. Báo cáo bậy bạ tao nhốt vô phòng lạnh cho biết thân.
Thằng qủy con thứ 100 bước ra mặt cắt không còn giọt .. lửa, thều thào:
-Dạ thưa ngài, con mới cám dỗ cùng một lúc một bà ni cô và một ông cha xứ làm chuyện tầy trời.
Diêm vương thắc mắc:
-Làm sao mà mày cám dỗ hai người một lúc? Một người thì ở nhà thờ, kẻ kia thì ở trong chùa?
Thằng qủy con thấy không bị đòn mừng quá mếu máo:
-Dạ con dụ họ lên mạng rồi cám dỗ hai người cùng một lúc ạ.
Diêm vương khoái trá vỗ hỏa lò một phát ra lệnh:
-Từ nay, chúng bay phải học cách sử dụng internet, tường lửa thì không cò gì phải sợ, tao nghĩ chắc có nóng cũng không bằng dưới này. Cần nhất là coi xem Vatican, mấy cái thiền viện có internet không? Bay đâu, thưởng cho thằng 100 mấy chai Johnny Walker nhãn đen và hai con nhỏ Playmate mới xuống tối hôm qua, staff meeting tới đây là chấm dứt!
Sáng hôm sau trên đường đi công tác, thằng số 86 hỏi thằng số 100:
-Anh mới xuống mà giỏi ghê, biết cách làm ‘ổng’ hài lòng. Vậy chứ tối hôm qua có gì vui không kể tôi nghe ké cho đỡ buồn.
Thằng 100 nhìn quanh như sợ có người nghe được, ghé tai thằng số 86 nói thầm:
-Bây giờ tôi mới biết ‘ổng’ là tổ sư gian trá và qủy quyệt. Nói riêng anh nghe thôi chứ tới tai ổng phiền lắm. Rượu thì chai nào cũng không có đáy, hai con Playmate thì ổng cho mấy thằng bên khu gió đá hàn kín bưng hêt rồi!”
Anh bợm trẻ đọc xong phá lên cười nhưng không quên được nỗi thắc mắc lúc ban đầu. Anh hỏi:
-Ủa sao mà chuyện tiếu lâm mà không kể được mà phải viết ra hả anh Ba?
Anh bợm già không nói gì, xin lại tờ giấy, và cây bút rồi bút đàm:
-Chú Tư thiệt là hổng biết gì hết trơn! Mấy ổng ở miệt dưới không biết chữ. Mình nói mấy ổng nghe đưọc, còn mình viết thì mấy ổng mù tịt.
Anh bợm trẻ khen anh bợm già thông minh. Tửu lượng đã cao, mà chuyện gì trên trời dưới đất cũng biết. Anh đứng dậy trả tiền rồi cầm tờ giấy gấp nhỏ lại tính bỏ vô túi. Ông bợm già vội vàng giựt lấy tờ giấy bật cái Zippo đốt cháy tan tành mảng truyện.
Anh bợm trẻ hơi bực hỏi:
-Ủa sao anh đốt nó làm chi vậy, tui định mang về cho má bầy nhỏ đọc?
Anh bợm già kéo anh bợm trẻ đến gần, thì thào bên tai:
-Nghe nói ở dưới mới mở mấy lớp bình dân học vụ. Cẩn tắc vô áy náy chú ơi!
Khổng
Trung Linh