Thương nắng lụi đôi ba lần biết ảo
Cuộc đời này ai dám nói đời vui
Cứ lay lắt người miếng cơm manh áo
Ta xế chiều thơ có lúc bùi ngùi
Và chiều hạ mùa này bằng lăng tím
Cánh lả lơi trước gió ngỡ nhiệm mầu
Đâu có biết cánh hoa em tím lịm
Để bay bay chẳng biết rụng ở đâu
Em cứ ngỡ rượu yêu nên loạng choạng
Cho môi mềm cứ uống cạn mùa trôi
Hạ cũng chỉ cháy lên vài ba tháng
Đừng trách gì chiều tím lạ riêng người
Mưa vần vũ tả tơi dồn cảm xúc
Vạt ửng hồng le lói kiếm tìm thơ
Không ai lấp dòng đời bơi trần tục
Ta nhạt nhòa vương sợi tóc ngẩn ngơ.
TN 7-6-2016
Ngọc Tình
Gửi ý kiến của bạn