Đúng 5g, ngày 16.8.2016, Du Tử Lê tới Cà phê Phố Xưa - 17 Phan Đình Phùng - Đà Nẵng.
Anh Bình Địa Mộc đề nghị:
- Mỗi người đọc 1 bài thơ.
- Chị Phan Hạnh Tuyền nói: Tôi xin phép được đọc trước một bài.
Mọi người vui quá, đều đồng ý. Và, chị Tuyền đọc:
"Gặp nhau tay bắt mặt mừng
Tặng chi thì tặng, xin đừng tặng thơ"
Thế là... anh Mộc thuận lòng, không thêm ai đọc thơ nữa. Và, chỉ nói chuyện... mà thôi.
Đố các bạn chị Phan Hạnh Tuyền là ai?
***
Giọng nói Du Tử Lê êm lắm, nhẹ nhàng, chậm rãi, từ tốn và rất chú tâm lắng nghe mọi người.
Vào quán, ông ngồi cạnh Bách Mỵ. Sau đó ông nghe điện thoại. Rồi sang ngồi ở một góc bàn... để hút thuốc lá 555.
Tôi tới ngồi cạnh ông. Ông nói: - Em sang bên kia lấy hộ anh gói thuốc lá.
Gói chỉ còn vài điếu, hút xong ông nhờ gọi thêm 1 gói 555. Ông bảo: "Loại này anh hút ít ho."
Các mấy ảnh chụp liền tay, máy ảnh anh Nguyễn Ngọc Hạnh là chụp nhanh như chớp. Các ĐTDĐ cũng đem ra làm chức năng ghi hình. Vì ai cũng biết khó có thể có được những giờ phút như vậy trong đời mình.
***
Tôi có hỏi về 2 bộ sách mà ông đã dày công biên khảo hơn 2.000 trang. Ông nói:
- Khi anh hoàn thành 2 bộ đó, tấm lòng anh dành cho cộng đồng đã trọn vẹn. Anh rất thanh thản và nếu chết bất cứ lúc nào anh cũng mãn nguyện.
Ông mĩm cười và lặng lẽ an nhiên...
Trên đường về, Nguyễn Anh nói với tôi:
- Du Tử Lê hiền lành, nhân hậu. Ông giống như một thiền sư!
Tôi may mắn gặp Du Tử Lê vì ông đã điểm sách Gió Từ Bàn Tay Mở của mình, bằng văn phong rất dutule.
Thật bất ngờ khi gỏ vào Goolge lại thấy bài của Du Tử Lê về cuốn GTBTM được giới thiệu ở Trang Người Kế Môn - Thừa thiên - Huế. Bởi Hoàng Dục, nhà giáo dạy chuyên văn Lê Quý Đôn - Đà Nẵng.
Đó là duyên để mình gặp Du Tử Lê, một thi sĩ lừng danh - nhà biên khảo lớn đương đại.
Ôm du tử lê trong vòng tay của tôi
Cảm nhận trái tim
Cảm nhận hơi thở
Chỉ một giây thôi
Mà tôi không làm được?
Các bạn,
Hạnh phúc hơn tôi nhiều!
…
Một mai nắng đã xế chiều
Về trong vô vọng những điều nói ra
Duyên lành hiếm có
Vì ai cũng biết khó có thể có được những giờ phút như vậy trong đời mình.
Giờ phút gặp dutule
Dzu Tử Lê
Tôi đã gặp ông từ khi cái bút danh có chữ "z" ở giữa chữ Dzu
Và mấy câu thơ của ông còn trong bộ nhớ của tôi (không biết có đúng không?)
Phải em rồi như sương
Tan theo ngày nắng vội
Phải em rồi như mây
Chìm theo vùng bóng tối
Phải em rồi như mưa
Chảy trôi ngoài hiên, mở
(Dzu Tử Lê)
Nếu có được hồi âm của anh Dzu thì tôi rất hạnh phúc như được gặp lại người thơ
Như cây diêm trước sau gì cũng một lần bật sáng
Xin một lần thắp sáng đời em
Như dòng sông trước sau gì cũng một lần ra biển...
Xin một lần...
LĐ
Có nhiều bằng hữu Đại chưa nhắc được tên, mong lượng thứ.
Kính chúc anh, chị Du Tử Lê và quý bạn vạn sự an lành.