ĐÓA TÌNH
Đừng bao giờ, hỏi tuổi em
Cứ như thuở, suối tóc mềm bờ vai
Tháng năm rộng, cuộc tình dài
Ngát hương từ buổi sơ khai: đóa tình…
RỪNG THU
Rừng đã thu, trải vàng lá đầy
Nhớ tình ngọn gió cũng heo mây
Ta con thú lạ ngàn năm trước
Săn mối tình câm đã lạc bầy…
DẶN LÒNG
Ngày nắng hạ, đêm đầy sương
Sông mấy nhánh, cũng vô thường đục, trong
Thương em ta lội ngược dòng
Mai sau khôn, dại cam lòng tình ơi…
SAU CUỘC BỂ DÂU
Ta không biết giá vàng, giá đô la
Lên xuống mỗi ngày
Với giá dầu thô, thị trường chứng khoán
Ta muốn biết thế giới nầy
Bao giờ không còn bom đạn
Lửa hận thù lịm tắt ở muôn nơi
Ta muốn đi khắp năm châu, bốn biển chân trời
Mỗi sáng thức dậy nghe tiếng gà quê mẹ
Những con đường làng có âm vang bầy trẻ
Ca hát trên đồng ngọt lịm ca dao
Ta muốn nghe giọng miền Nam ngọt ngào
Vang giữa Sài Gòn hơn bốn mươi năm về trước
Con nước lớn nước ròng làm sao em hiểu được
Chín nhánh sông con bìm bịp kêu chiều
Mấy chặng đường đời còn lại bao nhiêu
Cánh cửa nhân sinh ai người mời gọi
Biết em thật lòng nên ta mới hỏi
Dẫu có buồn, đừng để bụng làm chi
Ta vô tình nhưng cũng có đôi khi
Men rượu thấm để quên là cứ nhớ
Sau cuộc bể dâu bên bồi bên lỡ
Ta tấp trôi từ buổi nghiêng đời
Ngựa chạy đường dài đã muốn đứt hơi
Chỉ tội tình em một thời hương sắc
Ngàn dặm sơn khê lòng đau ruột thắt
Chết hụt mấy lần còn sống tới hôm nay…
NHỚ
Ta nhớ Đà Nẵng,Tam Kỳ, Hội An
Bên bờ sông Thu dâu bắp bạt ngàn
Quê hương thanh bình một thời tơ lụa
Buổi hẹn đầu về nhớ điệu hò khoan
Qua Nông Sơn rồi xuống tới Điện Bàn
Nghe tiếng còi tàu về không ngủ được
Em có bao giờ cho ta hẹn trước
Nên cuộc tình chín nhớ với mười thương
Bốn mươi năm lá vẫn đổ sân trường
Thầy, bạn cũ từng bước đời lưu lạc
Trở lại quê cha bây giờ đã khác
Học lại từ đầu ngượng miệng không quen
Ta lang thang khắp phố chợ sang hèn
Bỗng xa lạ giữa quê mình qúa đỗi
Tiếng chim hót trong ngàn cây gió thổi
Hồn ma Hời trên tháp cỗ kêu than
Về mái nhà xưa nhớ buổi cơ hàn
Cây khế sau hè gốc rạ cây rơm
Cá Hố kho dưa mẹ treo giàn bếp
Mấy chục năm trời nghe vẫn còn thơm…
RẤT CẦN, NHỮNG ĐIỀU KHÔNG CẦN THIẾT
Rất cần thiết, những điều không cần thiết
Ta loài chim vẫn chọn một phương trời
Cất tiếng hót không hồ nghi bất trắc
Soãi cánh chiều trong gió lộng ngàn khơi
Rất cần thiết, những điều không cần thiết
Đất nơi nào làm tên gọi quê hương
Khi ta chết, đầu sẽ quay về núi
Khóc than chi thêm một khúc đoạn trường
Rất cần thiết, những điều không cần thiết
Bởi tình yêu như tia chớp nhiệm mầu
Ta cất giữ những cuồng si trọn kiếp
Trong ngọt ngào có một nửa thương đau
Rất cần thiết, những điều không cần thiết
Vẫn ngàn năm sóng nước vỗ chân cầu
Em sẽ hiểu trái tim điều bí ẩn
Đừng hỏi tình ngọn lửa cháy từ đâu…
XUYÊN TRÀ