ngày về
ngày về lớp lớp tàn phai
chỉ còn lại một dấu hài trong mơ
giọt nào rụng xuống hiên mưa
chút ơn cay đắng cũng vừa quạnh hiu
vai gầy thấm đẫm hoang liêu
quỳnh hoa một đóa ít nhiều đa mang
giật mình, ngỡ cơn mưa tan
là trăm năm đã ngỡ ngàng khói sương
thì thôi hí cuộc vô thường
dấu chân miên viễn, nỗi buồn kiêu sa
hỡi ôi, con dế hiên nhà
bỗng nhiên cất giọng la đà gọi ai
một nửa mai sau
mùa rơi
rớt một giọt tàn phai trên tán lá tình xanh
tưng tửng mùa rơi
tiễn em
ngày yếm áo xuân thì
nhẩn nha phố thị
đợi tôi bây giờ
xao nhãng
mùa rơi
ly rượu cuối năm
rót cho đầy một ly sóng sánh
tôi uống giùm em một nửa mai sau
một nửa kia để dành
rưới lên
một vùng ký ức
phố đêm
ném vào đêm một con phố lửng lơ thức ngủ
nhộn nhạo nói cười
mỡ màng mặt thớt
ăn uống lấy được
nói lấy được
và ngật ngưỡng mơ một giấc hoang tưởng
mộng phiêu du
đêm đã thật dài chưa
mà sao lắm mộng
bao giờ thì mộng phiêu du?
NP phan