NGUYỄN ĐĂNG THANH - Thơ

29 Tháng Mười Hai 20165:57 SA(Xem: 5509)
NGUYỄN ĐĂNG THANH - Thơ

Thơ Về Chị
 

Người tìm bóng lá

 

Em đi hỏi gió

gió mù xa
em đi nhặt nắng

nắng vỡ òa
hỏi mùa xuân chín sao chẳng thấy
chỉ mỗi sắc buồn trên áo hoa…

 

Người đời bảo chị nhớ chồng đan áo
thêu nỗi buồn trên những ngón tay ngoan
em lặng ngắm mà nghe lòng giông bão
Chị nhoẻn cười,
chắng giấu được... đa đoan.

 

Chị gửi tâm tình qua những cánh thư tay
đêm chị khóc...
ướt vầng trăng mười sáu
Em cũng khóc
nhưng không làm khác được
Chị bảo: "Có chồng, thôi… chẳng muốn... thương vay".

 

Em không giận chị
chỉ trách miếng trầu cay
têm cánh phượng mà vôi không đủ chín
chẳng thấy Diêu Bông em biết lấy gì
bấu, vịn...
ngơ ngẩn đi tìm còn mơ tưởng chuyện đắm say.

 

Em lội ngược
đã bao mùa Cúc trắng
hỏi  gió thiên di thổi giữa trời
Gió bảo...
”lá Diêu Bông?

lá Diêu
... nào có thật “
trời đày...
cho nên tội đấy chị ơi!.


 

Tương tư

 Chị đẹp quá...
 đàn Ong say ngút mắt
 cho Bướm ghen hờn vây kín một đài hoa
 sao ta khóc
 yêu bao giờ... có tội
 hay tại Chị vô tình
 nên tay nắm lại... buông ra?

 

 Ánh mắt chị cười say lòng con nắng dịu
 khóe môi hồng đôi má đỏ hây hây
 lằn ranh ấy ảo mờ như sương mỏng
 cho đủ em... nhìn
 không nắm được trên tay.

 

 Chị chải tóc váy màu lam xuống phố
 Trăng mờ theo hậm hực dưới gót hài
 em ngây dại nhìn theo quên mất lối
 khổ nạn nào bằng... gánh nhớ chị
 trên vai?.

 

 Thân phiêu lãng nửa đời quen gió bụi
 giờ cuồng chân nhớ chị dưới hiên nhà
 mùa trở lạnh quặn lòng nghe thương nhớ
 biết yêu rồi...
 đâu dễ mấy
 phôi pha!!!


 

Chị ơi

Ngày chị về bến ấy
Cải vàng cả triền sông
Em tìm hoài chẳng thấy
bóng người…
cùng Diêu Bông.

Kìa, cánh buồn thiên di
xuôi phương Nam lặng gió
chỉ em
và, chia ly…
gánh mùa thương
đến khổ!!!

Bao lâu rồi chẳng nhớ
rất lâu rồi còn… say
chắc vì em mắc nợ
chị vô tình
đâu hay.

Tay ngắt cọng Lau trắng
tước sợi buồn thả sông
lá Diêu là ảo ảnh
Chị…
đùa em phải không?.

Chị trêu…
đùa phải không???



Cạn

 

Cạn cả đáy sông rồi
con thuyền
đâu trôi nữa
chị bên cầu có
đợi
em và những
ngày xưa.

 

Trời cạn dần mùa đông
rượu váy hồng pháo
đ
Chị
đi ngày đầy gió
bỏ em
và… mênh mông.

 

Có lẽ là em dại
yêu người quá mê si
chị hiện thân, có phải…
đổi thay

loài… thiên di???

 

Em đã không thể khóc
nên gắng gượng
cười nhiều
mang thư tình chị
đọc
con chữ buồn
liêu xiêu.

Chiếc lá vàng cuối vụ
theo gió trời
bay bay
Em… thế nào, cho
đ
qua tháng ngày
say… say...

 

Em muốn mình mất trí
hoặc hóa loài
Thiên Di
Chị ơi …
em cuồng nhớ

 

Đừng… bỏ em
về
đi!!!


 

 

Thơ Về Cha, Mẹ

 Độc thoại một bào thai

 

Cha...
hãy nói cho con biết thế nào là hạnh phúc???
Con muốn biết lắm...
tuy con mới chỉ là một bào thai
con gái cha như đang bơi giữa vũng nhầy trong đục
thế thì, hạnh phúc có phải rồi sẽ cũng bồi
cũng lở... như sông?.

Cha ơi...
nhân gian ngoài kia
trái tim nhân gian có bao giờ đủ rộng...
dẫu con chỉ cần
như một vòng tay ôm.

Cha trả lời đi cha...
Cha có hiểu thế nào là phận đàn bà... như mẹ lúc này và như con ngày sau
rồi sẽ mang nặng đẻ đau
rồi sẽ lấy chồng vấn tóc
có những đêm mẹ giận cha
con cũng ghét cha... rất buồn

con khóc
bấu xé lòng mình mà sao không dứt nổi cái
... đa đoan.

Cha hãy chỉ con cách làm một cô gái ngoan
tránh phút ngã lòng cho một người chẳng đáng
để con an yên với nụ cười trên môi
mỗi ngày, mỗi tháng...

được không Cha?.

Cha chỉ con đi... cách thế nào khi về làm vợ người ta
biết nghĩ giản đơn thôi
chu toàn từng bữa cơm, mỗi sáng đi làm giúp chồng ủi áo
nhắn anh ấy choàng khăn khi ngoài kia gió bão đang về.

  

Cha chỉ con cách thế nào để nuôi dạy những đứa trẻ ngô nghê
rồi chúng sẽ lớn lên, sẽ đổi thay

nhưng, làm sao để bình yên sau mỗi lần
... được _ mất???
nhân gian ngoài kia... lòng người rất chật
mà con thì đa đoan và lo xa!!!


 

Như là mẹ giận

 

Tuổi thơ tôi là ngày tháng rong chơi
là đứa trẻ hư, năm tuổi…

nhẻm đen theo mẹ ra đồng mò cua cõng nắng
"Mẹ ơi... mặt trời thì đứng thẳng
sao dáng mẹ cong nghiêng?"
như là... mẹ giận
tôi làm mẹ khóc!!!



Tạc mình  giữa nhân gian

 

Tôi tạc mình giữa đêm
màu thời gian đặc quánh chẳng chút thanh âm
không có những đốm màu hay luồng lân tinh ánh sáng
con Trăng già qua mấy mùa yêu
giận đời...
mệt
ngủ.

 

Tôi tự lần mò đục đẽo những vân cong
ngoài kia, con Còng gió nghe sóng về bỏ chạy

tôi tạc mười ngón tay
ngón tay sần sùi như cuộc đời
chênh vênh…
đốt dài
đốt ngắn
năm ngón vuốt lên tóc Mẹ
tóc rụng
sợi vắn
sợi dài
năm ngón đặt lên trán Cha
nỗi buồn tha hương
ngàn năm trầm tích
hai bàn tay vuốt lên hạnh phúc của Chị
nụ cười… hóa thạch từ lâu
mười tám tuổi chị lấy chồng xa mà chẳng phải... mối tình đầu
nên buồn nửa đời …
biệt xứ.

 

Tôi tạc lòng người…
thánh thần và quỷ dữ
ngoài kia, ai dễ đủ để bao dung?
Ta tạc em… nghe bão tố muôn trùng
những ngón tay xinh
chỉ một khắc buông mà...
ngàn ngày sau
chẳng gặp
như hai đường thẳng song song kéo dài xa tắp
như một con thuyền...
không bến
buồn trôi.


Kỉ niệm về em, chỉ mới đây thôi...
mà như xa
nửa giờ ánh sáng
như cánh Vạc bay giữa đồng chiều lẻ bạn
như mầm cỏ khát mưa giữa ngày hạn hán
nên khắc khoải nếp đời
đau như một nhịp...
gai đâm.

Tôi tạc thanh âm
chỉ có những bước chân âm thầm nơi con Còng gió
tôi tạc tháng ba
Phố cháy rạc
vai gầy
sót chùm Gạo đỏ.
tôi tạc đôi mắt gió… gió thét gào để lại dấu phong vân
tôi tạc cuộc đời mình với những dấu chân
hai tay ôm đầu
như người
mất trí

vô thức và
... miên di!!!



Mẹ ơi con khóc

 

Mẹ tôi quang gánh đồng chiều

oằn lưng cõng cả cái liêu xiêu… đời

tôi là một gã rong chơi

ngã sông

nhặt bóng về phơi… cơn sầu.



Cha

 

Có nỗi buồn nào vương lên tóc cha
mà chỉ mới đây thôi đã rất nhiều sợi bạc
đời cha lắm ghềnh nhiều thác
con bước phía nào cũng như hụt một bàn chân.

 

Cha ơi
con sông ngoài kia sẽ bình lặng mấy lần???
Con biết, Sông sẽ chẳng bình lặng đâu mỗi khi bão về
bờ Lau ngã gió
sông oằn mình, nén đau khạc vạn triệu hạt phù sa đỏ
vun đắp những bãi bờ nhưng liệu có đủ không cha…???.


Sông bồi phía bãi này
bãi khác lại lở ra
như đời con người
như chiếc lá
ngây thơ, úa già
non xanh và hủy diệt.

 

Cha ơi
tháng tám vào thu bầu trời thanh khiết
con chuồn Kim vui gì mà bay miết
bỏ con với nỗi buồn
rơi lại...
phía thời gian.

 

Nguyễn Đăng Thanh

 

 

Ý kiến bạn đọc
29 Tháng Mười Hai 20164:11 CH
Khách
Những dòng thơ quá hay và cảm xúc, đọc lại để lại nhiều suy nghĩ trong lòng.
Trân trọng cảm ơn tác giả NĐT
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
05 Tháng Sáu 20237:35 SA(Xem: 23)
Thế rồi tôi tiễn tôi đi/ Một vùng tịch mịch tôi về một tôi
02 Tháng Sáu 20239:32 SA(Xem: 65)
Hình như tình cũng chưa lâu lắm/ Tháng bảy xa rồi, tháng tám qua
31 Tháng Năm 20234:34 CH(Xem: 78)
Sẽ có một ngày con lớn lên để hiểu/ bố làm thơ vì không nói được gì
28 Tháng Năm 20234:31 CH(Xem: 86)
con buồn/ mẹ buồn/ con giận/ mẹ giận
25 Tháng Năm 20234:28 CH(Xem: 92)
Hoa phượng điền vào tuổi thơ/ Tháng năm, từng chùm đỏ thắm
22 Tháng Năm 20234:20 CH(Xem: 108)
cho thêm một buổi chiều/ đi em
19 Tháng Năm 20239:57 SA(Xem: 111)
Khi trở lại ngôi trường năm ấy/ Tôi tìm em một thuở xa mù
15 Tháng Năm 20233:53 CH(Xem: 133)
Em:/ "Báu vật sống" vô giá./ Anh trót khờ dại./ Lãng quên./ Từ cơn mưa mùa hạ cũ.
13 Tháng Năm 20238:19 SA(Xem: 118)
"Beethoven là thằng nào vậy? Làm sao anh có thể nhớ hết tên những thằng bồ cũ của em?”
10 Tháng Năm 202310:28 SA(Xem: 89)
ngó lại bìa tập thơ/ in năm rồi (kèm theo đây!) nó
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 31664)
Bài thơ đầu tiên (?) của Tô Thùy Yên được giới thiệu trên Sáng Tạo, gây tiếng vang lớn và, dư âm của nó, kéo dài nhiều năm sau, là “Cánh đồng con ngựa chuyến tàu” viết tháng 4 năm 1956.
(Xem: 3237)
Nói cách khác, theo tôi, Vĩnh Quyền nhà văn đã vượt trên chính mình. Điều không dễ với khá nhiều người cầm bút, còn lại.
(Xem: 7909)
Người đầu tiên hăm hở xắn tay áo, bước vào lãnh vực xuất bản, giai đoạn sơ khai, là ông Đỗ Ngọc Tùng, nhà Đại Nam
(Xem: 8857)
Tôi không rõ thời gian ở VN trước tháng 4-1975, nhà báo Ngọc Hoài Phương có làm thơ nhiều không?
(Xem: 18329)
Nếu không kể những nhà xuất bản chuyên nghiệp như nhà Sống Mới, Khai Trí, Đồng Nai, Nguyễn Đình Vượng, hay Lá Bối, An Tiêm, Nam Sơn, Trí Đăng…thì, những nhà xuất bản được điều hành bởi các nhà văn, nhà thơ cũng đã tạo được ít, nhiều tiếng.
(Xem: 54)
Du Tử Lê nổi tiếng nhất với tư cách một thi sĩ.
(Xem: 5011)
Hôm nay, một sáng nắng ấm, trời thu, Nam California, chúng tôi ngậm ngùi đưa tiễn một Nhà thơ.
(Xem: 4877)
Sáng thứ tư 9/10/2019, thấy cái post của Hạnh Tuyền: “Ông ngoại đã lên trời”.
(Xem: 10149)
Du Tử Lê, quả nhiên vẫn là một nhà thơ hiếm hoi. Anh vẫn một mình một cõi. Đó là một điều đặc biệt. Và đối với một thi sĩ, thì đó là một sự thành công.
(Xem: 16378)
Tại sao cả hai tên tuổi lớn của văn học Việt Nam hiện đại là Mai Thảo và Nguyên Sa lại có cùng một nhận xét giống nhau về thơ Du Tử Lê
(Xem: 15970)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 5802)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 5697)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 6054)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 6339)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 26702)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 18488)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 22012)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 19708)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 18284)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 15684)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 14704)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 15005)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 13986)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 13757)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 20863)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 28145)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 32288)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,