LÊ ĐỨC HOÀNG VÂN - Con đường có hoa thạch thảo

21 Tháng Hai 201710:52 SA(Xem: 9205)
LÊ ĐỨC HOÀNG VÂN - Con đường có hoa thạch thảo


 1. Hạ tím nhớ nhung. Rồi cũng đến mùa thạch thảo. Vy nghĩ về thạch thảo mọi nơi: trên gian bếp ngổn ngang những thức ăn hấp dẫn, phòng ăn bề bộn những ghế bàn, phòng ngủ hồng hồng những cánh thiệp đã rất lâu rồi của một người nào đó... Ngay cả ở trên giảng đường, Vy cũng nhớ tới những cánh hoa mỏng manh màu xanh tím dịu nhẹ, cái mùi nồng nồng của những chiếc lá xanh dài mềm mại gợi nhớ đến những ngón tay ấm áp đan vào tay Vy khi cả hai tung tăng trên đường chiều vàng nắng…


Thạch thảo có mùa không nhỉ? Đôi khi Vy ngơ ngác về thời gian. Cô để cho thời gian trôi tuột qua từng kẽ tay và chỉ đứng nhìn với đôi mắt to tròn chớp chớp. Nếu đôi mắt của Vy cũng màu tím, chắc đó sẽ là một bức tranh mà người họa sĩ nào đó đã để đi thất lạc khi thảng hoặc bắt gặp một cô bé mơ màng nhìn thời gian trôi.

Mùa thạch thảo! Nắng chiều vàng ruộm từng tán cây, nắng chảy từ những bông mây và lăn từng hạt qua con phố. Mùa thạch thảo! Biết bao chiều đôi chân nhỏ nhắn của Vy đã in dấu chân trên con đường vắng có những bông hoa thạch thảo khép nép bên vệ đường. Giữa thành phố ồn ã này, dễ gì tìm ra những đoạn đường có những bông hoa nhẹ nhàng khép nép kia. Quê hương của nó là những cánh đồng xanh. Đôi người mơ mộng nào yêu cái sắc xanh tím nên thơ ấy nên đem luôn cả loài hoa mỏng manh về phố thị. Sao mà Vy thương những cụm hoa xanh tím lạc lõng giữa không gian này đến vậy…

Vy thấy mình như cũng lạc lõng giữa những ký ức về anh, lạc giữa những con đường viền tím một màu hoa của những ngày hạnh phúc. Những bước chân tung tăng trên con đường ngập nắng thơm dịu mùi thạch thảo giờ đã quay gót về đâu? Nhành hoa thạch thảo anh hái tặng cô vẫn như chưa bao giờ héo úa.

Vy cứ đi, cứ đi. Nắng chiều đã hụt hơi trước bóng đêm đuổi chạy, ánh sáng vàng vọt của ngọn đèn đường như biến những bông hoa xanh tím thành những vệt vàng úa buồn tênh.


2. Mưa thu có lạnh

Những ngày hè trôi qua vội vã như ánh nắng mỏng manh rong chơi bỏ quên cành hoa dại. Vy đã quen dần với vẻ mơ màng sương khói của một buổi sáng mùa thu. Đã kết thúc những ngày tháng rong chơi cùng bạn bè khắp những nẻo đường dẫn tới những quán ốc vỉa hè, những tiệm kem ngọt ngào tiếng nhạc để quên đi những buổi chiều nhung nhớ bước chân đầy kỷ niệm trên con đường viền tím màu thạch thảo. Vy lại lao vào guồng quay trường lớp, với những buổi học và những buổi làm thêm. Những kịch bản cứ gối đầu nhau, viết rồi bỏ dở. Năm nay Vy nhận học bổng của trường tài trợ, lại làm biên tập truyền hình, nên thời gian trôi một cách quay cuồng không níu lại. Đôi khi chạy giữa sân trường từ khu nhà này sang khu nhà khác để chuyển lớp, Vy ngước nhìn lên bầu trời với những bông mây. Mây mùa thu dày và xốp, cứ bông lên như những lòng đỏ trứng gà đã đánh quá tay. Vy thầm nghĩ, nếu được lăn trên những bông mây ấy nhìn xuống, sẽ thấy cuộc đời thế nào? Có chảy trôi một cách vội vã như những ngày này không? Và có còn nhìn rõ được màu tím xanh của hoa thạch thảo mỏng manh viền dọc theo đường tình kỷ niệm…

Không hiểu nữ thần mùa đông đến sớm, hay nàng thu nhớ tới một ai, mà trời cứ ẩm ương dần, rồi mưa. Mưa, mưa mưa, cơn mưa không nặng hạt. Vy thấy lòng mình giá lạnh biết bao. Những hạt mưa cứ xoay tròn, xoay tròn rồi nhẹ nhàng rơi xuống đất nâu. Thế là kết thúc một vòng đời rồi đấy. Hay đời mình chỉ là một hạt mưa?


3. Cái nắm tay mùa đông

Đông rồi. Vy không tìm được một mảnh trăng nào vỡ trước hiên nhà. Chắc trăng cũng đã lang thang đi tìm mùa hoa nào đó. Đông lạnh lắm. Vy ngồi bó gối, cúi sát mình. Màn hình laptop đầy những buzz buzz của bạn bè. Đang trong mùa làm báo cáo. Sao mà cô muốn mình biến đi, đến nơi nào lạnh cóng, đến nơi mà báo cáo cũng hóa thành thơ.

Đêm đông trời đùng đục. Cái màu nhờ nhờ không sáng không tối ấy làm Vy khó chịu. Nó cũng rối rắm như những suy nghĩ của cô lúc này…

Lạch cạch, lạch cạch, bàn phím lại nhảy múa, Vy như quên đi những đứa bạn đang nhăn nhó ở một căn phòng trọ nào xa xôi...

Ngoài trời nổi gió to. Vy nghe tiếng sấm đùng đoàng đâu đó. Cánh cửa bị gió dập đóng mở lập cập. Mưa, mưa và mưa…


4. Xuân trên lối cũ

Trời đã vào xuân.Những ngọn gió mát rượi cứ phóng khoáng mơn man khắp các nẻo đường thành phố rực rỡ những sắc hoa. Vy vội vã đến trường. Hôm nay cô phải dự một hội thảo khoa học. Khi luống cuống chỉnh lại quần áo và làm thủ tục check - in ở quầy tiếp tân, cô tiếp tân cũng là một sinh viên cười:

- Vy à, chị vừa chạy bộ đến đây sao? Mặt hồng hồng quá kìa!

- Chị đâu có chạy bộ. Mà, mặt chị ngộ lắm sao, cô bé?

- Không… chỉ là, nó ửng hồng giống búp bê.

Sau buổi hội thảo sôi nổi, Vy một mình đi bộ về ký túc xá. Ánh nắng ngày xuân dịu nhẹ nhưng sao làm cô nheo nheo mắt. Từng hàng, từng hàng cây được sơn trắng gốc và buộc ruy băng đủ màu để đón xuân. Vy đi nhẹ nhẹ. Đường phố hôm nay sao mà dài, mà thẳng tắp đến lạ. Cô thấy người dễ chịu. Vy hết ngắm các dải ruy băng đủ màu, lại ngắm nắng vàng chấp chới những hàng cây.

Đột nhiên, một cách hết sức rõ ràng, cô thấy một người cầm nhành thạch thảo. Một người cầm nhành thạch thảo của cô, đi như một cơn gió. Là anh. Bóng dáng đó chính là anh rồi! Màu thạch thảo ấy thấp thoáng xa dần. Vy hoảng hốt đi theo. Cô đi như mây. Âm thanh ở mọi chiều vụt tắt. Không tiếng còi xe. Không bước chân người. Cô đi theo giấc mơ, theo ký ức bước về con đường hò hẹn cũ và bước theo nhành hoa càng ngày càng trơ nhụy.

Vy cứ đi. Cứ đi. Không tiếng còi xe. Không bước chân người. Màu thạch thảo nhảy múa vẫy gọi. Cô đưa tay về phía trước đỡ lấy nhụy hoa đang chao nghiêng.

Giấc mơ bấy lâu nay lại hiện về. Người cầm nhành thạch thảo đã khuất xa. Con đường dài ra và mông mênh đến lạ. Chỉ còn mình cô. Vy đặt tay lên ngực. Và hoảng hốt khi nhận ra mình khuyết mất trái tim, khi người con trai ấy đã ra đi cùng nhành thạch thảo.

Lảo đảo ngồi xuống vệ đường,Vy chợt chạm tay vào những chiếc lá dài mềm và những cánh hoa mỏng manh bé nhỏ. Một mùi hương quen thuộc tỏa quanh và Vy nhận ra rằng chưa bao giờ mất đi mùa thạch thảo. Và kia, trên con đường kỷ niệm của cô bỗng vang lên những bước chân hò hẹn. Đèn đường đã sáng, bóng tối chạy trốn khỏi những vạt hoa thạch thảo tím xanh. Vy bỗng nhận ra trái tim hồi sinh trong lồng ngực với những nhịp đập rộn rã yêu thương. Vy nhẹ nhàng bước tiếp những bước chân thanh thản đến lạ kỳ, dưới chân cô, trước mặt cô là con đường sáng dịu, ngọt ngào một mùi hương thạch thảo.

Lê Đức Hoàng Vân

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
11 Tháng Năm 20255:23 CH(Xem: 145)
Mẹ giơ tay nắm chặt bàn tay Chị, hai giọt lệ rất nhỏ nhưng rất long lanh ứa ra ở khóe mắt Mẹ.
05 Tháng Năm 20258:38 SA(Xem: 349)
Vậy là Khánh Trường đã dấn bước. Anh làm chuyện mà anh trù trừ mãi, từ khi bệnh tật bắt đầu thăm hỏi anh.
25 Tháng Tư 20257:23 CH(Xem: 477)
Ngày nay cơm Âm Phủ có mặt trong các quán ăn khắp nước.
20 Tháng Tư 20253:00 CH(Xem: 913)
Chị du học Hoa kỳ. Chị có bằng tiến sĩ Luật và mở văn phòng luật sư tại thành phố New York mấy năm.
20 Tháng Tư 202511:05 SA(Xem: 745)
Nhớ lại chuyến đi trên sông nước ướt át năm đó.
10 Tháng Tư 20251:23 CH(Xem: 697)
Trong nghệ thuật tán gái có 36 kế, không biết kế đục tường vào giường ngủ của người đẹp thuộc kế nào.
31 Tháng Ba 20258:45 SA(Xem: 1188)
Hồi tưởng lại một buổi sáng nhợt nhạt. Con tàu ghé bến Hà-nội rồi. Phường phố lớn chập chùng. Đứa nhỏ bàng hoàng đi lên. Và con sông Hồng, và tiếng còi và chuyến tàu đã bỏ lại sau lưng cùng tuổi nhỏ.
10 Tháng Ba 202512:51 CH(Xem: 1135)
Sách như những vật linh thiêng nối kết người cùng một tôn giáo.
28 Tháng Hai 202511:48 SA(Xem: 1531)
Buổi tối trước khi đi ngủ, tôi nằm nghĩ vẫn vơ về cuộc đời của anh Cúc với những bí mật nhỏ của nó.
18 Tháng Hai 20254:45 CH(Xem: 1529)
Vài ngày sau, ông mai chạy đi chạy về để dàn xếp hai bên. Cuối cùng rồi cũng êm thấm
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 34898)
Tên thật Nguyễn Thị Ngọc Trâm, nữ ca sĩ Minh Trang là cháu ngoại của Công Chúa Mỹ Lương (tục gọi Bà Chúa Nhất,) em ruột với Vua Thành Thái. Ngày 18 Tháng Tám tới đây, bà bước vào tuổi 90 (mà,
(Xem: 31708)
Ở thế hệ thứ hai của sinh hoạt 20 năm âm nhạc miền Nam, tính từ 1954 tới 1975, nếu có một người lặng lẽ nhất trong mọi sinh hoạt,
(Xem: 13469)
Chính Mai Thảo là người đầu tiên, vào từ miền Bắc, mở được cánh cửa tương thông, thân ái giữa những người làm nghệ thuật ở hai đầu “thế giới” lạ lẫm.
(Xem: 21015)
Tôi biết tôi dường còn muốn nói với NXH, nhiều hơn nữa,
(Xem: 10396)
màu vàng rực rỡ của dã-quỳ đã dắt tay tôi trở lại Pleiku
(Xem: 576)
Trên vòm trời thi ca Việt Nam bao la, hiếm, có một thi sĩ mang trong mình sự giao hòa mượt mà giữa tình yêu, đời sống và triết tính Phật giáo như Du Tử Lê.
(Xem: 16363)
Du Tử Lê, ông ấy là ai? Sao định mệnh tôi cứ mãi gắn liền với những dòng thơ của ông ta? Nghe nói bây giờ đang ở tại Mỹ
(Xem: 6393)
Tôi mượn câu thơ kết trong bài 'Đêm, nhớ trăng Sài Gòn' của Du Tử Lê để làm tựa cho bài viết này, bài viết về ông: Du Tử Lê - một nhà thơ có tầm ảnh hưởng lớn đối với văn chương Việt Nam.
(Xem: 3382)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 3735)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 20764)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 9726)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 11131)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 9805)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 13507)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 32910)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 22149)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 27663)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 25048)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 23966)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 22053)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 19636)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 20947)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 18385)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 17291)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 27157)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 34341)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 36215)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,