HẠNH PHÚC CÒN TRONG VÒNG TAY CỦA MẸ
Trong ánh mắt mẹ nhìn giờ đây đã lờ mờ hoen đục
con thấy một tình yêu vĩnh cửu, một thiên đường
ôi thương những ngoằn ngoèo, những chằng chịt vết chân chim
mẹ đã đi ngang đời khó nhọc.
Những ngón tay trần trùi mẹ lần tìm mỗi khi con khóc
vỗ về ru mỗi cô đơn
xuân, hạ, thu, đông... bốn mùa đi rủ áo vai sờn
vần thơ cũ neo đơn héo mòn khói ám
chút lãng mạn quên từ tay mẹ bế bồng con.
Những đêm trắng ngồi đong đếm lo toan
đong cả yêu thương rót vào hồn thơ trẻ
vẫn ngọn gió thơm mát từ tay mẹ
mạch sống chân quê nuôi dòng chảy nồng nàn
thương lắm cuộc đời truân khổ mẹ riêng mang.
Nhớ mẹ con về
tìm ấm áp một vòng ôm
chợt thấy cõi lòng ôi bình yên quá đỗi
quên khoảnh khắc bơ vơ
quên những muộn phiền quên bao tiếc nuối
bởi còn có vòng tay của mẹ hướng con về
có hạnh phúc nào bằng trái tim mẹ ấm êm.
MỘT MAI TA MUỐN VỀ ĐỒNG CỎ
Buồn quá, hôm nay thơ chạy trốn
mấy vần yêu cũ cũng rêu rong
lay phay mưa rũ buồn lên phố
rũ xuống lòng chiều hạt nhớ mong.
Trời ạ! ta buồn, ta muốn say
một ta cùng với quán không này
giọt cà phê giọt đau đáy cốc
đau cả vạt chiều, đau phiến mây.
Ta muốn được nhìn sương trắng bay
được nghe lời gió thoảng qua tai
êm êm một cõi trăng chìm dưới ...
đáy lòng thơ khởi chút men say.
Một mình một bóng cô đơn với
sông nước mây trời, vui chi ta?
một mai ta muốn về đồng cỏ
được chết bình yên dưới nắng tà.