Tìm
Tôi đi tìm bóng nắng
hong phơi vết đau tình
như sông đầy hóa cạn
như lòng khô… đức tin.
Tôi đi tìm trên phố
tìm bóng hình,
em… xưa
khóc, lúc nào
đâu…
nhớ
ướt cả vào… cơn mưa.
Tôi tìm bao lâu nữa
rêu buồn trên tháng năm
tôi tìm bao lâu nữa
một chiều
hay
trăm năm.???
Tôi tìm tôi trên phố
lêu bêu lãng du đời
tôi tìm trong nỗi nhớ
thấy bóng
mình… và tôi.
Tôi tìm trong tiếng thở
thấy nỗi buồn…
lên ngôi
đi tìm trong tiếng thở
thấy nỗi buồn…
lên ngôi.
Sao chẳng là phôi pha
Có bao giờ em hỏi
nhớ gì hay phôi pha
tình buồn như sương khói
nên đâu còn… thiết tha.
Một hôm, về phố lạ
thấy mình lẻ loi thêm
anh như loài bói cá
trổ buồn trên… vũng đêm.
Thôi em, đừng nhắc gì
những kỉ niệm không tên
đôi ta, đừng nhớ gì
cho tình mau chóng quên.
Nhưng sao, lòng cứ nhớ
nhưng sao, lòng vẫn thương
câu thơ còn mắc nợ
hờn khóc giữa đêm trường.
Thôi em, tình xưa đó
xem như là thoáng mây
trăng xưa giờ đã vỡ
như anh buồn… đêm nay.
Dự cảm
Em hình như đã biết
bình minh là chia ly
đêm cuồng say tha thiết
ôm- hôn,
chẳng nói gì.
Nếu… ngày mai, em khóc
anh biết gì…
mà đau?
Ngày mai
em,… cô độc
anh có gần… em đâu!
Uớc,…
ngày mai chẳng đến
để tình là trăm năm
mặc thu ngàn… lá đổ
em không buồn…
trầm ngâm.
Lỡ say bờ môi ấm
trót tin vào lời tim
đừng yêu thành sâu đậm
rồi biền biệt... loài chim.
Nếu, ngày mai em nhớ
anh có về lại không
nếu, tình ta tan vỡ
anh có buồn lòng không…
tình có… buồn, hay... không?
Vào một ngày em đi
Em, một ngày bỏ đi
lạnh lùng và nông nổi
tôi hóa loài… mất trí
đếm, ngày buồn…
buồn trôi.
Em một ngày bỏ đi
mang theo lời em hứa
mùa đông về ngang cửa
gió lạnh, luồn…
từng cơn.
Em về vui bên ấy
ôm nàng xuân trên tay
tôi sao, buồn… đến vậy ???
đêm về,
… từng cơn… say.
Thôi, tình xem như gió
mỏi phiến đời… dừng chân
thôi tình… như quán trọ
còn em là… ân nhân.
Thôi, tình xem như gió
mỏi phiến đời… dừng chân
thôi tình… như quán trọ
còn em là… ân nhân.
Hỏi bóng
Ngày trôi ngày… trôi mãi
tình xưa, vết đau đời
Em _ lửa thiêng rực cháy
thiêu mộ tình của tôi.
Xé bóng mình tôi hỏi
em đoạn tình thế sao?
bóng lặng im chẳng nói
bỏ đi… không lời chào.
Xé bóng mình tôi hỏi
em vội vàng không em?
bóng lặng thinh không nói
chỉ bão giông bên thềm.
Tôi hóa điên từ đó
câu thơ buồn như Kinh
tôi muốn mình mất trí
để quên… em bội tình.
Nhưng trong từng hơi thở
Em vẫn về đâu đây
trái tim thương còn nhớ
tình vẫn xanh vẫn đầy!!!