Tôi không dám đọc các bài thơ
Cũng không liếc mắt như hững hờ
Mặc dầu tôi biết tên người ấy
Người dạo với tình, tôi bơ vơ
Tôi không dám đọc thơ nữa đâu
Vì e lập lại chuỗi buồn đau
Làm con ngựa thồ che mắt ngó
Cứ bước ngu ngơ lối qua cầu
Tôi cứ sợ rằng tôi lại ghen
Cất đi cây bút như bao phen
Tôi người phàm trần không thần thánh
Khái niệm bao dung còn chưa quen
Nếu không hờn ghen có nghĩa là
Trái tim hờ hững chưa yêu qua
Người muốn tôi ghen hay hờ hững
Hay muốn tôi yêu và vị tha?
Tôi ngơ đôi mắt kể từ nay
Hy sinh đôi mắt cứu trái tim
Để vẫn yêu người như xưa đó
Như mãi bao giờ, rất đắm say.
Uyên Lương
Gửi ý kiến của bạn