(bài cho Tím)
tôi có mời em lên núi cao
năm xưa. kiếp trước. hay hôm nào
đặt lại bàn chân mình. trên cỏ
mơ đầy. cho đủ giấc chiêm bao
rước em. tôi hỏi đâu thần tiên
dĩ nhiên cỏ sẽ xước chân mềm
dĩ nhiên mưa nguồn rồi nắng nỏ
tôi giẫm phải tôi. chạm phải em
rồi em tay có nghe mặt trời
chút nắng cũng buồn. nâu nâu ơi
tôi: ngụm hình nhân nguệch ngoạc phố
ngồi yên gió thổi tan và trôi
rồi em ngoan. níu. tôi nghìn trùng
rồi thơm viên kẹo hay cỏ hồng
mủn lòng tôi. trói tôi nơi gió
bay lộng đất trời. mai. không không
thì tôi biết con đồi quá dài
thì tôi hãy có em ngày mai
cứ giữ tay mình che đốm nắng
hiên tôi mưa. còn tôi rồi ai...
Gửi ý kiến của bạn