+Mục "Một bài thơ cũ", kể từ hôm nay, sẽ do Lê Hoàng Tuấn Kiệt giới thiệu.
*NHÃ CA
Bước tàn phai
Rồi những chiều đi nuôi nhớ thương
Mây mù chia dạt nắng tha phương
Đường về chân lạnh sầu xa ngái
Tôi thả hồn trôi giữa phố phường
Mà phố chiều nay cũng vắng người
Như lòng hoang vắng mãi không thôi
Sầu xưa thức dậy trên vai nhỏ
Về ướt lòng tay nửa tiếng cười
Thôi thế thôi người đi quá xa
Chiều hôm dòng nước cắt trong da
Bờ cây dài những mùa đông trắng
Sao nói rằng yêu tôi thiết tha
Chân vẫn đi về trên lối xưa
Hồn tôi như lạc giữa rừng mơ
Rừng mơ sương khói pha mù lối
Sương khói mù nâng những bước hờ.
*TRẦN DẠ TỪ
Thơ tình tháng sáu
Mộng sẵn sàng rồi, lòng trong sạch đó
Em ngồi đây coi giùm anh giấc ngủ
Chiều hôm nay trời sực nức hương thơm
Lá biết rong chơi, cây biết giận hờn
Hoa biết khóc và bướm vàng biết dỗ
Đôi cánh ăn năn dịu dàng khẽ vỗ
Thiếu thời ta ơi đâu hết nắng hè
Tóc đã dài thu hẹp trán say mê
Thân đã duỗi quá xa tầm vóc cũ
Em ngồi lại, sát giùm anh chút nữa
Ôi những ngày không chép nổi thành thơ
Ôi những đêm nằm úp ngực mơ hồ
Và những sáng dậy nghe đời xế lụn
Vâng lòng tôi, đó, dại khờ bé bỏng
Bấy nhiêu ngày ăn chửa hết cô đơn
Bấy nhiêu thơ tù túng mãi trong hồn
Bấy nhiêu đó không ai nhìn thấu cả
Khuôn mặt, bàn tay, nụ cười, bóng lá
Em ngồi đây, ngồi sát nữa, người thương
Kìa những ngày thơ rụng đỏ chân tường
Kìa sự sống như những chiều bãi biển
Anh vẫn đẹp như những giờ em đến
Tay có khô còn đủ vuốt ve nhau
Thơ có đầy vơi cũng đủ nuôi sầu
Hạnh phúc đó anh nhờ em sắp dặt
Xếp giùm trán, hôn giùm môi, và hát.