*PHAN NAM
Tình Ca Biển
(Quý tặng anh Hữu Phú, chú Nguyên Chương)
chưa kịp khắc tên bài thơ
bầu trời thành phố nặng trĩu nỗi niềm
người đàn ông đắn đo nhịp thở
bãi cát dài không một dấu chân
những con sóng bạc đầu
mơ màng nuôi dưỡng đức tin
nếu tình yêu là lẽ sống
sông Hàn ấm nóng cuộc vui
bản tình ca hòa nhịp bao lâu
lữ khách dõi mắt trông theo cánh chim trời
chạm trổ hoàng hôn tắt nắng
hình hài nào cho cơn mưa
viết cho những người đàn ông muôn đời lặng lẽ
gọi tên Đà Nẵng
trôi qua cơn mê...
Ngôi nhà của chữ
giọt nước mắt vô hình chực rơi xuống
rơi trên từng cánh hoa
yêu thương bắt đầu vỡ òa
nhưng có lẽ, không tồn tại được lâu
bài thơ xa lạ
chỉ toàn khổ đau, cô độc vây kín
đường đời âm thầm gieo từng hạt giống
khoảnh khắc nào cũng vương vương bụi đường
xin em đừng buồn
trang sách nào rồi cũng có chữ
ngồi nhà ánh lên khao khát lạ lùng
gắn kết dòng chảy buồn bã
nơi ấy quê nhà
chập chờn câu hát khi đầy khi vơi
loang loáng phù sa ngập tràn thương nhớ
mỗi dòng thơ là cả một cuộc đời...
Đà Nẵng, 21.08.2017
*LÊ THỊ NGỌC NỮ
Cho Con
Vào mùa mưa nặng hạt rồi
Trên sông thắm đỏ đất bồi phù sa
Trong mưa con thấy dáng ba
Tay chài tay giỏ bước qua cây cầu
Mưa làm trơn ướt đất nâu
Đường đi vất vả ba đâu nề hà
Thương rằng con gái ở xa
Hương vị cá chốt quê nhà khát khao
Mưa đầy bong bóng ngoài ao
Thương ba, con đã chạy ào ra sông
Nhìn con cá chốt uốn cong
Gai cài nhòn nhọn vào trong lưới chài
Ba tôi thành thạo đôi tay
Gỡ từng con cá, trứng đầy bụng căng
Ba cười tươi cả nếp nhăn
Chiều nay con gái được ăn ngon rồi!
Khói lam chái bếp bồi hồi
Má tôi vừa nấu xong nồi canh chua
Mâm cơm thơm vị ngày xưa
Có con cá chốt mùa mưa trứng đầy...
Đóa Hồng Trắng
Vu Lan tháng bảy đến rồi
Mưa ngâu khóc đoá hồng ôi trắng ngần
Mẹ chồng cất bước phù vân
Từ ngày xa đó, bao lần con đau
Cuộc đời mẹ những xanh xao
Sớm hôm vất vả bên rào mưu sinh
Lo ăn, lo học con mình
Một tay gánh vác tội tình lắm thay!
Chồng con ăn học thành tài
Đền ơn báo hiếu được vài năm thôi
Hỡi ơi mẹ đã đi rồi
Nguyện cầu phương ấy mẹ tôi nhẹ nhàng
Con dâu thắp mấy nén nhang
Kính mong mẹ chốn thiên đàng chứng minh
Vu Lan tháng bảy nhà mình
Nhớ thương mẹ thoáng rung rinh đoá hồng...
