*TRẦN DUY TRUNG
Bức tường ngôi nhà thờ đổ nát
tiếng gió,
thổi.
bên kia bức tường
tôi nhìn thấy đại dương.
tôi thấy con đường
trên cánh đồng một bông hoa khẽ nở...
bầu trời lặng lẽ,
thở.
không khí của đêm
tôi thấy các vì sao
sáng như linh hồn cháy,
một dòng sông cuộn bay...
trong-nhà-tù-xác-thân-này
bên trong bức tường
tôi nghe thấy tiếng thánh thót của một hồi chuông
rung lên
bất tận.
Bài thơ gửi Lê Trinh
mặt trời của tháng ba
những cái bóng của cây chà là (*)
âm thanh vang lên của đá
người đàn ông chăm bẵm sao trời
chắt ánh sáng ra từ đêm tối
bện câu thơ của lửa
bén
như một lưỡi dao
người đàn ông ngồi dưới mái hiên thế kỷ
chờ đợi cái chết của chính mình
trong tiếng hót của loài Thorn Birds
bên kia bầu trời tự do
người đàn ông ngồi vẽ giấc mơ
trong một đại giáo đường nước mắt.
(*) Thượng đế tạo ra sa mạc chỉ để cho con người biết quý trọng cây chà là – Paulo Coelho.
2017
*QUẢNG TÁNH TRẦN CẦM
kimono
nghiêng vai
vạt ngắn
mũm mĩm lá ngon
thấp thoáng
hoa rừng bay, nhụy vỡ non
nắng cay, oi bức
mỏi mòn đợi mưa
lên đồi
tưởng quên vớ vẩn hôm nay
hôm nay thức giấc
giải bày hôm qua
đồi trà
nước sôi
môi mặn
mộng nhòa phấn son
hư-tâm tam-muội hao mòn
thơ, phở, nhạc
chiều nhớ bạn
thơ phổ nhạc
nhạt. nhạt. nhạt
nhạc, phở, thơ
phở. phở. phở
bước vào mơ
thở. thở. thở
nghe như thơ
phở ôi phở
phở thở thơ
thơ ôi thơ
thơ thở nhạc
*ĐẶNG XUÂN XUYẾN
Quê nghèo