PN PHAN
mộ khúc
1.
treo giấc ngủ lên trên cành đêm
thêm chiếc khăn choàng đen
ngày dịu dàng lên tiếng
2.
vo tròn tiếng cười
ném vào giữa lằn ranh sinh tử
sững sờ giọng hát thoát thai
3.
đóa hồng bị bỏ quên
đỏ thẫm một màu buồn
rưng rức khóc trong đêm nguyệt thực
4.
bóng râm của hiện tại
đã che mất lối đi về của giấc mơ
như một minh chứng của sự xâm lăng
5.
cơn bão đã tàn
cuộc vui khởi sự
nước mắt của sự lặng im đòi trả giá
6.
uốn cong niềm vui làm cung
lấy nỗi buồn làm tên
tôi nhắm vào đích của cuộc hành trình
7.
đã từ lâu
con sơn ca không còn hót nữa
bởi tiếng đồng vọng của suối nguồn đã tắt
8.
những lằn roi định mệnh
quất vào đám đông
khi không còn một sự lựa chọn nào khác
9.
khúc bi ca đã lặng
nhưng lời ai oán vẫn còn vọng trong hư vô
đợi ngày tiễn biệt
10.
chỉ còn lại sự đợi chờ
khép nép bên niềm hy vọng mỏng manh
trong một đêm bầu trời đầy sao
ÁNH NGUYỆT
Khối Tình Thơ
Ta gói tình sầu đêm mưa mau
Ai ghen màu áo cũ đã nhàu
Mắt xưa còn ngấn buồn dấu lệ
Thơ của ai đề? Để nhớ thêm
Có nhớ người... Chưa gặp nhưng thương!
Đêm nay mưa khóc dụi canh trường
May mà trời sáng bừng cơn tỉnh
Ta bỗng thấy đời đã dậy hương
Người chẳng cho ta những dòng thơ
Sao khuya hờ hững, sóng xô bờ
Rừng khuya xao động mùa trăng gió
Ta đã xao lòng, vun giấc mơ
Người mãi cho ta những đợi chờ
Ngày mai đôi ngã cũng phân ly
Hai dấu chân gầy chưa in một
Đường hoa đã rụng chốn kinh kỳ
Thơ người đã để vừng nhật nguyệt
Rớt xuống nhân gian biết bao tình
Ta giở từng trang lòng khe khẻ
Mà nghe vang vọng giữa vô minh
Sao khuya ghen bóng đèn chi rứa?
Ai có ghen người chưa nói năng
Hồn thơ đã gởi vô cùng tận
Mai hẹn gặp người... đừng phân vân
Năm bảy-mười lăm, trăng tròn khuyết
Hôm kia nguyệt thực giữa ban ngày
Lòng ai đã gởi mùa giông bão
Xin giữ ngàn năm tình chưa phai
TX, 23/9/2017