Hoa rất lạ, thắp lung linh ánh sáng
Mùa thu chưa vàng lá một phong trần
Trăng cũng lạ nên hồng em rạng rỡ
Như lửa khuya e ấp mảnh phù vân
Từ thật xa anh xem tranh em vẽ
Áo tiểu thư đỏ nõn một góc trời
Mùa trăng vỡ phong trần thôi, cạn kiệt
Mùi nến thơm cho đủ một âm hơi
Hoa rất lạ cũng như em rất lạ
Giữa thu sang còn đứng đợi sao khuya!
Màu máu nóng điểm tô từng huyết quản
Lạnh sương đêm ai dỗ ấm cho vừa
Trong điều cảm em và anh đón nhận
Giữa thật hư ai hỏi được. Tơ lòng
Nếu lỡ rối hãy để yên như khói
Chiếc thuyền trôi không ra khỏi dòng sông.
Cảm ơn em những điều như chẳng có
Tuổi hồn nhiên yêu hoa nở bình minh
Hồn đã khác rập rình trăng nhuốm huyết
Lạc tinh cầu còn nhớ kiếp nhân sinh
ĐPP
Gửi ý kiến của bạn