Giọt mưa trên phố giọt trầm
lăn vào dĩ vãng gọi thầm tên em
ngỡ là trước lạ sau quen
rồi quen thành lạ, con tem xa dần…
Giọt mưa trên phố trong ngần
như môi em đó cắn nhầm môi anh
tình yêu ai bảo để dành
tình thơ bay mất có giành được đâu?
Giọt mưa trên bến Văn Lâu
ai thương, ai nhớ, ai sầu nhớ ai?
tình kia ôm xuống tuyền đài
Nguyễn Du đã khóc chữ tài thua tâm!
Giọt mưa rơi chỗ ta nằm
hằn lên dấu vết lăn trầm bóng xưa
thương nhau biết mấy cũng thừa
tình thơ khép lại cho vừa lòng nhau!
Gửi ý kiến của bạn