sao mà nhanh quá phải không em
chẳng còn bao lâu nữa sẽ là những ngày của mùa hè
khi ấy, trên con đường chúng ta đã đi qua lần đầu tiên
màu kí ức đang lộng lẫy vẹn nguyên trên cành phượng vĩ
thật ra, thời khắc chớp mắt tạo ánh nhìn linh diệu
chúng ta đã tìm thấy nhau và hòa tan vào nhau
hiện thể chùm ánh sáng chìm sâu trong vô vàn hạnh phúc
ảo ảnh luôn vỗ cánh theo chuỗi thời gian khái niệm
khát khao bao giờ cũng muốn tái sinh trong nỗi cô đơn
vì thế, chúng ta không thể nào chạm được vào giấc mơ
bởi vì, mùi hương tình yêu mãi vô hình trong niềm xa vắng
đêm lộc ninh. 4/2018
Gửi ý kiến của bạn