Chỉ còn một tuần nữa "cái ngày định mệnh" của một dân tộc lại trở về trong tâm tư của một người trai ba mươi tuổi / bốn mươi ba năm về trước.
Là thành viên, là chứng nhân, là nạn nhân... của những biến động của đất nước, chia xẻ bao nỗi thống khổ của thân nhân, của gia đình, của đồng bào từ những giây phút đầu tiên của nhà tan cửa nát, của chết chóc chia lìa,của đớn đau tủi nhục...bốn mươi ba năm qua, là bốn mươi ba lần xót thương tiếc nuối cho vận mệnh của đất nước cũng như những ước vọng cho quê hương dân tộc.
Đã đành rằng "Tổ Quốc Là Vĩnh Cửu, Thể Chế Chính Trị Chỉ Nhất Thời". Nhưng mỗi ngày đối diện với những biến động nát tan trên quê hương Việt Nam, những thực tế xé lòng vẫn đang chụp xuống đồng bào ruột thịt... không một người Việt Nam nào có thể dửng dưng được: "Tôi không thể ngồi yên khi đất nước tôi đang ngả nghiêng... " (Việt Khang) chính là tâm tư chung của người việt khắp nơi trong cũng như ngoài đất mẹ.
Hôm nay ôn lại kỷ niệm từ những ngày cuối cùng trước khi rời Tổng Y Viện Duy Tân Đà Nẵng cuối tháng 3/75 những ngày trước khi rời Saigon cuối tháng 4/75, tiếp nối những ngày khởi đầu của cuộc đời lưu vong, tị nạn... Những gì mình đã làm được và không làm được cho quê hương đất nước trong bốn mươi ba năm qua, chắc chắn mỗi người sẽ có những cảm nhận riêng tư của đời mình. Và có lẽ, cả cái "đất nước ấy" cũng thế, họ cũng sẽ có những cảm nhận riêng tư của chính họ vậy...
Chỉ ước mong sao với sự cố gắng của tất cả mọi người việt nam trên toàn thế giới mỗi người tùy hoàn cảnh sẽ tiếp tay nhau làm tất cả những gì có thể làm được để quê hương Việt Nam sớm có ngày tươi sáng hơn và người dân việt nam được ấm no hạnh phúc hơn và nhất là trong vẹn toàn lãnh thổ:
"Có bao giờ máu xương tan núi rừng ươm nắng.
Có bao giờ đến bên nhau xóa đi biển sầu..."
(Biển Sầu Mênh Mông)
Trong âm nhạc, tôi đã hơn một lần trải lòng với quê hương:
1) Trước Thảm Cảnh Biển Đông. Và những ước vọng cho quê hương thể hiện trong nhạc phẩm:"Biển Sầu Mênh Mông":
"Có bao giờ máu xương tan núi rừng ươm nắng.
Có bao giờ đến bên nhau xóa đi biển sầu..."
(Biển Sầu Mênh Mông)
https://www.youtube.com/watch?v=WzWpKHbHDRo
2) Trước Nỗi Thống Khổ Nhục Nhằn của đồng bào trong hoàn cảnh tăm tối của một xã hội xa đọa / thể hiện trong: " Saigon Buồn Cho Riêng Ai? ":
"Em ơi đừng khóc nữa, đường về quá xa xôi
Em quên cài khuy áo, Giá lạnh một đời tôi..."
https://www.youtube.com/watch?v=gjBd3jrdt4M
3) Nỗi thất vọng sâu xa của người con xa xứ trong lần đầu về thăm quê mẹ trong: "Hà Nội Ra Đi Khó Quên":
"Tôi chỉ thấy có một chiều đỏ máu trên vai em.
Chiếc lá vàng ngập nước mắt long lanh.
Đê sông Hồng tìm "Chiếc Lá Diêu Bông".
https://www.youtube.com/watch?v=xecXGPhhRyo
Sáng nay, trước bàn phím computer này, nhớ quê hương, nhớ bạn bè và nhất là rất nhớ người anh vợ đã vào trại cải tạo rồi "vĩnh biệt" ngàn thu.
Đăng Khánh
Tháng Tư Năm 2018
https://dangkhanhmusics.com/