AI THẮNG AI?
Tôi biết chắc một điều
Anh sẽ tiến thẳng vào Sài Gòn
Bởi vì không có con đường nào khác
Còn tôi chạy ngược trở ra
Do quá trình nhầm lẫn giữa đường và ngõ
Giữa phố và làng
Anh quân phục đàng hoàng
Tay cờ tay súng đi về phía dinh Độc Lập
Còn tôi cởi áo tháo giày thậm chí quăng luôn cả súng
Chỉ giữ lại chiếc quần đùi
Khi hết khả năng phân biệt giữa công và tội
Giữa bạn và thù
Tôi biết anh sẽ chải lại mái đầu
Đứng trước gương soi để nhận ra mình là ai
Trong ngày ba mươi tháng tư lịch sử
Còn tôi chạy vào nhà dân xin tô cơm nguội
Chẳng cần biết mình là ai
Vì ai muốn sống cũng cần phải ăn
Anh chuyển sang làm cán bộ
Lãnh đạo nhân dân xây dựng Chủ nghĩa Xã hội
Tôi làm tù binh tập trung cải tạo
Quay ngược lên rừng cuốc đất trồng khoai
Mãn hạn tù tôi được tự do
Người Mỹ cưu mang trở thành Việt kiều Cộng sản
Bây giờ con anh con tôi
Sống chung trong một quốc gia Tư bản, đi cùng chuyến xe bus
Học chung trường đại học, nghiên cứu chung kẻ thù
Kết luận chung chiến tranh bắt đầu từ người đàn ông chưa vợ
Không xác định giữa đàn bà và con gái
Giữa sinh lí và sinh tồn
Tôi biết bốn mươi năm qua có nhiều chuyện để nói
Nhưng bốn mươi năm sau liệu có nói nên lời
Khi con anh, con tôi trở thành chồng vợ
Ông ngoại, ông nội
Ngồi đánh cờ tướng
Ai thắng ai?
Loay hoay cháu chỉ lên Trời!
CHỚP MẮT
chớp mắt
thằng nhóc chào đời
bố bâu cửa đứng ngoài cười
ha ha
ôm choàng
một khách lạ qua
thưa rằng
tôi được làm cha bấy giờ
chớp mắt
tóc mẹ bạc phơ
vai gầy nghiêng
cánh cửa mờ sương đêm
loay hoay
khều ánh đèn lên
ai cùng ai
chuyện vãn quên khay trầu
chớp mắt
bao nỗi âu sầu
bỗng dưng
bà ngã bệnh sau lượt đò
lừng khừng
ông giấu cơn ho
tử sinh
dường đã thập thò mé sông
chớp mắt
vùi giữa mênh mông
buông tay
rũ hết nợ ròng rã vay
phía đồi thông
tắt nắng ngày
để yên lặng
dế giun say giấc thiền
chớp mắt
chiếc lá bung biêng
hàng cây buồn
cúi đầu phiền muộn giăng
câu thơ
xỏa tóc vầng trăng
mảnh sân gầy
bóng đêm lăn chòng chành
BÀI THƠ THÁNG TƯ
Nói về đứa trẻ chân trần mút ngón tay đũa trui
giẫm mũi trùn kim thản nhiên rẽ quạt
ảng nước rằn ri dấu ngã
bó gốc rau húng tổ ong
mặt trời rụng rún sau hè
Đôi quang gánh chuột rúc
qua rãnh chiều sọt dưa
góc hoàng hôn căng bạt
chồng báo cũ dày cộm chuyên đề khởi nghiệp
kì kèo giấc mơ cẩm chướng ba trong một
Bầu ngực con so căng sữa
chuyến xe bus cuối cùng kịp bật nắp thiên đường
người mẹ trẻ xuống ca quên nịt vú
vội vàng đếm từ một đến mười
nhúng trang cổ tích cầu vồng
mùi hành phi bốc hơi sàn giao dịch
Cụ ông bỏ quê ra phố vi vu
lên xe, xuống tàu ngầm cánh gián
lâu lâu bay vài chuyến cho biết độ cao
biết như thế nào quá nhanh, quá nguy hiểm
hành trình quy ra thóc
Người đàn bà sáng nón úp chiều nón ngửa
bàn tay cấy lúa, quơ củi, gầy nhôm
nụ hôn đậu phộng rang
giấu sau quày rau sạch
lấp ló ống kính camera siêu phẩm
Hóa trang cuộc sống náo nhiệt và yên ắng
mộc mạc và tinh tươm
lổn nhổn câu chữ facebook
bốc mùi từ hầm rác thải bốn chấm không
bài thơ tháng tư bay bổng
SẮP HÀNG
cục gạch, gặp ở đâu kìa?
nhớ rồi, thuở thắc thỏm khuya sắp hàng
bố đau, úp mặt phên xa
mẹ loay hoay vội chạy ra xí phần
ồ, chiếc xe đạp cà tàng
chị chở đi học đường làng quanh co
giờ nhện giăng nhíu góc kho
vừa thương vừa ghét vừa vò võ đau
dăm ba bao bố nhục nhàu
cố quên nhưng lại nhớ làu làu xưa
đẩy mùn cưa dưới trời mưa
cần xe bò trũi nặng chưa từng sờ
gặp ở đâu rồi, giấc mơ
lận lưng cuốn sổ gạo chờ ngày đong
chợ chiều chị bóng đổ cong
hoàng hôn tắt lịm úp vòng mủng khoai
hôm qua vợ dấu yêu đòi
về thời bao cấp để soi đèn dầu
lò mò tay chạm đêm sâu
giật mình dậy hỏi... dép đâu, sắp hàng!
Sài Gòn, 4.2018
Bình Địa Mộc