*NHẬT VI
Rồi em sẽ một mình quay lại
Đường không anh căn phố vắng, hiên quen
Tiếng còi tàu xẻ đôi làn khói thuốc
Đành buông tay khi chẳng thể về cùng
Rồi em sẽ một mình gom lại
Mặn ngọt tháng ngày chối bỏ tương lai
Mùi sương muối sa chân vào lối rẽ
Dẫu nặng lòng hai kẻ tưởng trăm năm
Rồi anh sẽ ngược dòng giữa đám đông
Nhắn về em thôi đừng tìm nhau nữa
Đóng giùm anh ngăn tim còn ấm lửa
Sưởi trưa mềm chiều tạnh khách tình sau
Rồi mình sẽ quên dần bóng vai nhau
Khi mỗi đứa đáp tàu dừng ga cuối
Khi mỗi đứa lao theo đời cặm cụi
Khi quán quen mọc thêm nhánh hoa rừng
Rồi anh sẽ khẽ cười nắng đầy lưng
Kéo vạt áo em phủi chùm bông tuyết
Hai góc đời hai múi giờ xa biệt
Ủ trăng xuân thơm lựng đốt tay sần
*NGUYỄN AN BÌNH
Hạ Đỏ
Một con đường nhỏ
Hàng hàng phượng bay
Tháng tư qua đó
Giọt mưa ngắn dài.
Một thời áo trắng
Mòn dấu chân ai
Hạt mưa ướt nắng
Hạt nào nghiêng vai?
Còn thơm hơi thở
Sao đành chia tay
Có mùa hạ đỏ
Hóa thành mây bay.
Mùa ve rộn rã
Vàng trên tóc người
Tóc xanh màu lá
Tìm đâu tiếng cười?
Người mang cánh phượng
Về bên kia trời
Còn trong cổ tích
Áo người sương phơi.
Ta đành tạ lỗi
Bỏ trường mà đi
Ta đành tạ lỗi
Một thời tình si.
Xin làm hạ đỏ
Một đời bên em
Xin làm cánh gió
Ru người bình yên.
11/4-2018
*TRẦN THOẠI NGUYÊN
Đêm Uồng Rượu Ở Cố Quận
Đêm uống rượu chia tay nơi Cố Quận
Uyên Hà ơi và Đà Nẵng yêu ơi!
Thơ mỏng mảnh cùng nổi trôi thân phận
Chén rượu suông ngó đất mẹ ngậm ngùi!
Đếm tóc bạc thương ta thời đã hết
Lời biên cương còn hoài vọng trong hồn
Em yêu hỡi! Mùa thu xưa gục chết
Trên ngọn đồi máu đỏ giữa hoàng hôn!
Nâng chén rượu buồn xuyên hai thế kỷ
Tuổi trẻ qua đi! Sầu tóc bạc lưu đày.
Đêm Cố Quận chia tay như mộng mị
Gió Sông Hàn thổi buốt một hồn say!
Đà Nẵng,đêm 04 / 4 /2018