*NGUYỄN AN BÌNH
Trên cột mốc ngã ba đông dương *
Đứng trên cột mốc vùng ba biên giới
Anh chờ nghe tiếng gà gáy đâu đây**
Chỉ thấy mây bay chập chùng núi tỏa
Từng bậc thang lên rêu bám mỗi ngày.
Ngàn lau trắng vươn mình trong nắng sớm
Tay anh chạm vào cột mốc biên cương
Tình hữu nghị chia đều cho ba hướng
Xoay bên nào cũng chan chứa yêu thương.
Khắp triền đồi xuyến chi khoe sắc trắng
Dẫu cằn khô hoa vẫn nở suốt mùa
Anh hít vội thèm ôm hương rừng núi
Có tình người trong mỗi chuyện nắng mưa.
Hồ tiêu, cao su bạt ngàn thung lũng
Xanh ngát núi đồi mảnh đất quê hương
Ngàn thước đi lên quanh co hẻm vực
Bình yên nào không đổi lấy máu xương?
Phiến đá hoa cương mang hồn thiên cổ
Sừng sững đất trời cột mốc thiêng liêng
Dòng sông chảy đắm mình trong sương lạnh
Lặng lẽ nơi nầy vùng đất tam biên.
Kon Tum 22/8/2017
* ĐẶNG XUÂN XUYẾN
Lỡ
Tôi đắm hồn tôi nơi bến vắng
Lướt khướt trăng vàng rớt đáy sông
Thầm thĩ với người từng vun mộng
Trăng kia bến cũ có thay dòng?
Mỗi độ chiều tàn, đêm rủ xuống
Môi kề môi ấy có lạ không?
.
Và đã khi nào mỏi mòn trông
Héo hắt than hoa lạc cuối dòng?
Có còn đứng đợi chờ trăng xuống
Mơ dạo cùng ai cõi phiêu bồng...?
.
Tôi biết, nhưng thôi, chỉ rầu lòng
Ái tình cố níu cũng bằng không
Lòng người còn thẳm hơn sông rộng
Chỉ lỡ nhịp chèo đã qua sông.
*
Hà Nội, chiều mưa 19.08.2016