*NHẬT QUANG
Chiều Kiên Giang
Biển chiều nay chập chùng muôn sóng gọi
Thổi qua hồn nghe thoảng tựa chiêm bao…
Hương quê mẹ ngạt ngào trong hơi thở
Bóng hoàng hôn níu giọt nắng lao xao
Chiều Kiên Giang, người quên hay còn nhớ?
Chuỗi tháng ngày ôm kỷ niệm…vời xa
Vẫn ấp ủ…trong trái tim một thuở
Dẫu trăm năm đời chưa dễ nhạt nhòa
Chiều Kiên Giang, lụa là khoe sắc phố
Dáng liễu mềm ngà ngọc nét kiêu sa
Ta mê đắm vấp làn mi khao khát
Đóa xuân thì, ôm vóc lụa thướt tha
Biển chiều nay, bâng khuâng màu nắng nhạt
Bờ cát dài trải mộng ước yêu thương
Làn gió khẽ mơn man vạt tóc rối
Môi hôn nồng chạm nhẹ chút vấn vương
Đêm Kiên Giang, sương rơi bờ vai lạnh
Câu hẹn thề lưu luyến nửa mùa trăng
Đêm chia xa, chuyến xe đời hiu quạnh
Nơi góc trời, vương ánh mắt buồn trông.
(Sài Gòn)
*THÁI BẢO- DƯƠNG ĐỲNH
Em Say Thầy Ạ!
Kính dâng hương hồn Thầy Võ Đình Tùng
Ba mấy năm rồi em trở lại
Sân trường, vườn cũ dấu yêu xưa
Thầy ơi, thu đã về trong nắng
Dưới tán dừa cao xanh bóng trưa
Em biết tìm đâu hình bóng cũ
Thầy vắng bên trời sương khói bay
Có chút gì đâu nghe rạn vỡ
Trong từng hơi thở gió heo may
Em bày mâm rượu bên bờ cỏ
Nghiêng rót cạn ngày trong tái tê
Thầy ơi, tay rót môi em gọi
Dĩ vãng thân thương trở lộn về
Em rót kính thầy chung dĩ vãng
Rưới vào cây cỏ biết tươi non
Rưới vào những dấu chân ngày cũ
Em nghĩ dù xa chắc hẳn còn
Em rót, tiếc thương đời hữu hạn
Mới đó, đã chừng như bóng mây
Mới đó, vèo trôi bao ước vọng
Mới đó, chưa tàn cuộc đắng cay…
Em rót, thương chi ngày tuổi lớn
Quê nghèo, nhà khó, trường học xa
Một thời cơm áo không đùa giỡn
Mơ ước hồn nhiên cũng nhạt nhòa
Em rót, hư vô mà nghiêng ngửa
Cuộc người dâu bể quá đau tê
Thầy không về nữa.Em uống nữa
Uống cả cho ai chẳng kịp về.
Chúng em già hết rồi Thầy ạ
Có đứa nên ông , đứa gọi bà
Có đứa vội vàng đi chẳng kịp
Nói gì với bè bạn gần xa
Có đứa dài tai ương bệnh tật
Năm tháng muối mình với đớn đau
Đời bao nhiêu có mà lay lất
Khóc mãi không trôi hết dãi dầu
Có đứa còn long đong lận đận
Tha hương cầu thực khắp quê người
Áo cơm quấn riết vòng căm hận
Những sợi vô hình bứt đứt hơi…
Em say Thầy ạ, em như thấy
Thầy về, trên một cánh chim bay
Chừng nghe Thầy bảo: Vui lên nhé
Say được là say quên đắng cay!..
Vườn Dừa, Ngày hội khóa
29/7/2017
*KHÉT
Ru
Em về giũ nhánh ca dao
À ơi… vàng võ chênh chao ngõ làng
Thám hoa bướm đậu hoa vàng
Ru lên mấy nhịp úa tàn tích xưa
Tôi về ngủ cạnh ban trưa
Trưa còn dột nắng nên mưa lỗi thề
Tấm ngồi khóc mướt cơn mê
Tôi còn ngụp lặn lê thê đời mình
Nhịp cầu ru nhớ rung rinh
Tôi mang lá đốt thư tình vào thu
Sông nằm ru trái mù u
Tôi – em ru cạn thiên thu cuộc người.