*HUỲNH SƠN VŨ
Bỏ Lại
Một người đi, rồi một người
Cứ thế đi
Bỏ khoảng không cánh đồng quê lam lũ.
Hành trang người rơi vãi mùi quê hương dọc đường tha phương,
Chiều tà nhấn chìm từng nỗi nhớ đến mồ côi
Giọt buồn thấm dần tôi miên man da thịt
Người đi, lũ lượt rời đi
Mặc dòng sông quê níu kéo
Họ cố quên đi những ký ức gọi là quê hương
Như thay một tấm áo nhàu nát nghèo hèn tuổi thơ của mẹ
Cố khoác lên người sang trọng thị thành
Từ đó quê hương chỉ còn trong những cơn mơ tôi cố vớt vát chắt chiu để dành.
Ngày Em Đi
Chiều nay mưa lại mang những nỗi sầu dằng dặc
Bủa vây lên chiều những bóng dáng thân quen
Tôi chới với nhận ra những hình hài ướt sũng
Của một thời ký ức nhạt nhòa phai
Mưa như trút lên từng nỗi niềm thơ dại
Gột rửa cuộc tình nghèo vụn dại xác xơ.
Ngày e rời quê cũng là ngày em từ bỏ
Chút hương đầu đời anh gói ghém yêu thương
A giấu nhẹm vào lòng anh tất cả
Kỷ niệm buồn man mác chẳng phôi pha.
Ngày e đi
Anh biết mình không thể giữ
Một tâm hồn lạc lõng rong rêu
Xa lạ
Theo dòng đời nghiêng ngã xa hoa
A chỉ xin e đừng gian trá
Thêm một lần phải bước sang ngang.
Và chiều nay,
Dòng sông vẫn im lìm cô đơn chảy
cánh đồng quê khắc khoải một niềm đau
Chiều không e chiều buồn trong đáy mắt.
Trên cánh đồng xa
Đàn cò đập cánh chao nghiêng xa lạ
hoàng hôn rũ rượi sầu
Gieo vào lòng tôi nỗi hoài thương khôn xiết.
*TRẦN HOÀNG VY
Thu Non...
lá chếnh choáng chạm thu gọi gió
mùa gây men,
sắc biếc phai vàng.
em lũ lượt như là cánh bướm
sáng thu non về cội cây ngàn...
thu non nõn mới vừa phai phai biếc
mới dậy men lớt phớt tơ vàng
nắng như nắng mới nhìn bối rối
mùa thu non thẹn chạm lá hoang mang?
mai thức giấc vùi tiếng ve vào đất
tóc xanh dài níu ngọn gió thu sang
và nghe chớm tiếng lá rơi thật khẻ
môi thu non ngòn ngọt lá thu vàng.
thu đang non nghĩa là còn... đang chát
cái vị chua me dốt vẫn trên cành
ta sẽ đợi... dâng mùa thu chín
lá bây giờ thiêm thiếp ngủ mơ xanh...
Bài Thơ Tình Thuở Trước
Thuở mình quen nhau,
Anh giấu em vào trong túi áo
Lâu lâu… dở ra nhìn!
Em giấu anh vào trong trang thư
Đêm đêm thủ thỉ…
Ngày mình yêu nhau
Cỏ hoa làm chứng
Con cào cào xanh giật mình chân búng
Chạm nụ hôn hạt sương
Vỡ trên hoa dậy thì
Ngây ngất!
Bài thơ tình trên giấy pơ-luya mỏng
Ướp bằng hương Chanel số 5
Ép cánh hoa pensee tím
Ru tình mình trăm năm…
Thuở mình quen nhau,
Rồi mình yêu nhau
Rồi mình hôn nhau
Có mưa, nắng và gió ghi nhật ký
Tàng thư thời gian lưu dấu vết son môi.
Bài thơ tình thuở trước
Còn dư âm trên sợi tóc gầy…