không phải ai cũng nghe được tiếng thở dài
của vầng trăng cuối tháng.
như những cánh-buồm-dạy-thì,
nhớ lồng ngực thở căng gió biển.
và, con cá chép miệng,
thương chiếc bóng tật nguyền của nó.
không phải ai cũng cảm được nỗi ngậm ngùi của mặt trời,
khi mưa, những giọt lệ ngoại hôn trở lại
tìm bàn tay chạy trốn nỗi buồn,
từ một bàn tay tội nghiệp, khác.
và, sớm mai hớn hở
mở thêm nhiều cánh cửa bất trắc…
.
không phải ai cũng hiểu được nụ cười của những người
chọn im lặng làm thẻ nhận dạng,
trước mọi tai ương…
.
tôi nghe buổi trưa
thả xuống đường phố,
một điều gì giống như tiếng nói tịch, lặng,
của những người chọn sống đời lương hảo.
dù cuối cùng,
họ cũng chỉ nghe được
tiếng tàn, phai gõ dọc lộ trình nhân thế.
như hầu hết chúng ta,
mấy ai có được cho mình
một chọn lựa khác!?!
.
mùa hè, bạn-tôi,
nhóm lửa sớm trên mái tóc mướt xanh phượng vĩ.
những con ve hăm hở dìu dòng sông trôi ngang không trung,
mang phù sa tro, than
rải khắp cùng ký ức, tôi.
xám.
DU TỬ LÊ
(May. 27th - 2018)