LỤC BÁT ĐÒ ĐƯA
Thương thay
ý
vật
vô thường
nhỡ chân sa lạc
biết đường nào ra
cuộn theo dòng chảy
ta bà
buồn
vui
cõi tạm
biết ...
mà vẫn chưa
bỏ buông ảo vọng ngàn xưa
lênh đênh
sóng
gió
còn đưa đò tình.
Ngưng Thu
NHỮNG VẦN THƠ VIẾT TỪ...
Viết từ nơi có giấc mơ nguyệt khuyết
những vần thơ dịu ngọt
về người đàn ông ngang qua cuộc đời tôi
hực hỡ một đêm rằm.
Viết từ đáy lòng vụn vỡ đã trăm năm
những ngôn từ ấm nóng
về những đứa bé thơ ngây bập bẹ tiếng loài người
rụng nỗi vui buồn rực rỡ bóng tà dương.
Viết từ những rạ rơm, từ những con đường
lời quê hương quặn thắt
từng sợi khói chiều lam đậm in sâu đáy mắt
lữ khách tha phương trĩu nặng bước đường đời.
Viết từ những đêm đen, từ ánh mặt trời
dòng tâm tư khép kín
về những vết xước từ ngàn năm tưởng chừng chết lịm
rồi một chiều bất chợt hồi sinh.
Viết từ muôn trùng
tiếng những sinh linh
dưới tầng sâu cơn mê là những âm hồn trỗi cơn thống thiết
viết từ hồi chuông ngân giữa trời thánh thót
tay chắp, gối quỳ
sám hối chuyện trần gian.
BIỆT KHÚC HOÀNG HÔN
Hoàng hôn vàng biệt lịm
chút ánh sáng bập bùng trôi
phía đường chân trời đốm lửa từ quá khứ âm a.
Ngày nóng sốt
hôm qua những bông mây trắng muốt nói gì
sáng nay mặt đất chợt cười, nhoẻn miệng hứng mưa rơi.
Ngày vui nhìn
về phía ánh mặt trời
lòng thôi nhìn
về cơn gió ngày xưa
cơn gió chơi trò trốn tìm nấp vào vách đá
nhánh sầu đâu im đứng bên đồi.
Đời thôi vắng không
mùa dâng nhớ mong
đốm lửa cời lên chiều nắng gầy
mơ dáng
vừa như bóng nguyệt hằng thấp thoáng phía hồn thơ.
Ngưng Thu