(hay có một tháng sáu, như thế)
.
những con sáo đen đeo khoen vàng, dạy sớm,
đánh thức đám hoa loa kèn trong hồ nước.
không ai hỏi loa kèn thả hương thơm
thử thách khứu-giác-sớm-mai để làm gì?
như tình yêu của chúng ta vốn không có một dụng ý nào,
khác hơn tự thân tình yêu
với những điều chỉ riêng nó hiểu.
.
những bông hoa mẫu đơn theo gió
thong thả dạo chơi giữa vườn trưa
không như những hạt nước phòng tắm,
hăm hở tìm cách chia, cắt thân thể chúng ta,
trước hay sau
những lần chúng ta nằm bên nhau. nhắm mắt.
mặc dòng sông đem cánh buồm hạnh phúc
bập bềnh trôi giữa đại dương, mù. rối.
.
không ai hỏi chúng ta buổi trưa mọc những cánh tay bạch tuộc
xiết hân hoan trên từng tấc thịt, da
mang ý nghĩa gì?
ngay đống quần áo vứt dưới chân giường
cũng không hỏi nhau,
lý do nào khiến chúng bị hắt hủi?
.
buổi tối, quần áo ngủ mới thay của em
khiến trái tim nhiều lần ngưng đập.
từ sau lưng em,
những ngón tay định mệnh lần, tìm
địa chỉ của trăm năm - -
(khi tình cờ chúng ta đến,
rồi ở lại đời sống này).
.
buổi tối, quần áo ngủ (mới thay), trái tim (của những lần ngưng đập)
và những ngón tay định mệnh
không hề hỏi tôi một điều gì
khác hơn nhắc nhở:
chẳng có một điều nào
nằm ngoài chính chúng!?.
như nắng, mưa
không treo ngọn đi, về.
.
tôi tự hỏi liệu em còn nhớ?
nhiều đêm, không cần mưa gõ cửa
(cũng chẳng hề cậy nhờ ác mộng)
chúng ta vẫn thức giấc…
tôi hỏi em, “cần gì?”
Em ấp mặt vào tôi,
trả lời, cần "đủ thứ…"
.
bây giờ mùa mưa đã qua.
(ác mộng cũng chọn ngõ khác),
chúng ta vẫn có những đêm tỉnh dạy
nhưng không phải hỏi nhau:
-cần gì?
-đủ thứ!
vì chúng ta đã có với nhau,
nhiều hơn những gì
nhân gian coi là nên có nhiều nhất!.!
mà, không ai,
ngay đời sống,
phải hỏi lại:
- tại sao?
- cớ gì?
- tháng sáu!
như thế!.!
(June 13-2018)