*Trần Dzạ Lữ
Nhớ Đèo Le
Đèo Le một thuở cay gừng
Muốn qua le lưỡi trong từng mét yêu
Đường chưa trơn trợt bao nhiêu
Anh hùng lại ngã lưng đèo mới đau...
Phải vì con mắt dao cau
Tây Thi tái thế nên sầu đa đoan?
Đèo Le khóa trái thiên đàng
Chỉ còn nỗi nhớ em...ràng buộc tôi!
*Đặng Xuân Xuyến
Váy cũ
.
Tôi tìm em trong giấc mơ tôi
Chiếc váy rách cũ thời con gái
Tôi nhử tôi rút sợi chiều thật vội
Se nỗi buồn chơi vơi
.
Tôi cạn chiều. Tôi cạn bóng tôi
Chiếc váy rách cũ thời con gái
Tôi khờ khạo xúi tôi tấp tểnh
Víu nhành xuân víu nỗi lênh đênh
.
Chiều xập xềnh.
Xộc xệch nụ cười tôi
Chiếc váy rách cũ thời con gái
Tôi bỏ lửng tiếng cười từ năm ngoái
Em đi rồi.
Váy cũ có dần phai.
Giấc Mơ Tôi
*Nguyễn Nhã Tiên
Khúc ngu ngơ ngày Huế
Vẫn nắng vàng ngày tới
vẫn mưa tím ngày qua
gió thổi hoài không hết
tóc tôn nữ bay nhòa
Rêu làm gì có tuổi
xanh như là cỏ non
ở đây ngoài dâu bể
bận chi chuyện vuông tròn
Chiều nào cũng nghiêng nón
chiều nào cũng môi hường
anh suốt đời núi Ngự
em suốt đời sông Hương
Thời gian, xin cứ bước
Huế bắt tôi lại rồi
đường nội thành thẳm quá
đi hoài không tới nơi
Xin thời gian cứ trôi
bỏ quên tôi ngồi lại
nhặt câu thơ cỏ dại
nuôi dấu hài em son
Xin là xin thế thôi
tràng giang đầy những gió
lụa là em đẹp thế
sao tay mình hư vô.
*Nguyễn Hàn Chung
diễn
diễn truyền thống vẫn chưa sâu
không sao áp đảo cơn rầu lấm lem
diễn cách tân kén người xem
chi bằng ta diễn bóc tem tản thần
bảy mươi yêu
bây chừ sắp ngưỡng bảy mươi
yêu như huyết áp tụt rồi lại lên
quên và nhớ nhớ và quên
không cam tâm để gối mền tủi thân