ta, phế phẩm của đêm?
ai ẩn mình kén, cũ?
vắng, xa đem cuồng điên
dội xuống ta héo, quắt
.
ta, phế phẩm của mưa?
mong người về theo nắng
dù những bậc thang cao
đã quên ta: chiếc bóng.
.
ta, phế phẩm của sông?
buồn sâu hơn đáy biển
núi neo chân đầu nguồn
xót chim chiều lẻ bạn.
.
ta, phế phẩm tai ương?
lậm căn phần tao loạn.
đội-nón-rách-non-sông
mẹ còm nhom: mụn nấm.
.
ta, phế phẩm nhân gian?
dập vùi giông, bão, mới
tìm nhau trong nghiệt oan
hoài công thôi. lá rụng!.!
.
về đi, để bước chân
kịp rơi cùng tiếng nấc.
du tử lê
(Calif. Nov. 2018)