*Trần Thu Miên
Gửi nhau
Gửi nhau nỗi nhớ làm quà
Gửi nhau nỗi nhớ làm quà
Tết quê người nhớ quê nhà năm xưa
Chút giò thủ, chút muối dưa
Bánh chưng không đủ nhưng thừa niềm vui
Tết quê người vẫn bùi ngùi
Ra đường chợt thấy thủi thui một mình.
-Trần Thoại Nguyên
Vô biên xanh tôi khoảnh khắc tay cầm
Tôi ngơ ngác nhìn trời cao biển rộng,
Tôi ngơ ngác nhìn trời cao biển rộng,
Bước vào đời như giọt nước hân hoan.
Nghe chim hót trên tàng cây lá mộng,
Dưới chân tôi nắng óng ánh huy hoàng!
Ồ. Mạch sống thơm lừng từng hơi thở,
Máu xương reo theo nhịp sát-na qua.
Trên chuyến tàu mang mang về thiên cổ,
Tôi ngây thơ, hồn nhiên sống Tôi-là.
Thiền đâu chỉ ngồi tham thiền nhập định,
Trán trầm tư đuổi bắt bóng huyền không.
Người gánh nước, bửa củi, tâm an tĩnh,
Không-là-Không, bàn chân bước Tâm Không...
Ồ. Cuộc sống triệu triệu bông hoa nở,
Trái tim tôi run rẩy giữa sắc màu,
Tôi phụng hiến trái tim tôi tươi đỏ,
Cho cuộc đời dù đày đọa sầu đau!
Từ vô thủy đến vô chung nào biết
Tôi hiện về Tôi-là bóng tiền thân!
Trong vô lượng từng sát-na hủy diệt
Vô biên xanh Tôi khoảnh khắc tay cầm...
Gửi ý kiến của bạn