*Mục "Một bài thơ cũ" do Lê Hoàng Tuấn Kiệt phụ trách
Tôi nói: màu son của móng tay,
Tôi nói: màu xanh của áo bay,
Tôi nói: tôi còn chưa bán hết,
Một phần thơ dại tuổi hai mươi
Tôi nói: mắt em còn nũng nịu,
Tôi nói: mắt em còn của tôi,
Tôi nói: - Thở dài không nói nữa
E mình đồng lõa với xa xôi
E có tiếng đàn vỡ làm hai,
E mỗi câu thơ có then gài,
E thấy linh hồn mình mắc cạn
E mình đâm ghét tuổi hai mươi
Trời có mưa đâu mà nhìn mây?
Trời có nắng đâu mà nhìn cây?
Tóc có dài đâu mà ước hẹn?
Tóc có dài đâu mà lạnh vai?
Ngày có buynh-đinh ngăn mặt trời
Lấy nắng đâu mà nói nhạt phai?
Đêm có ánh đèn tranh nhau sáng
Lấy đâu bóng tối hẹn ngày mai?
Mà ngày mai mình vẫn còn say
Vẫn tưởng yêu em là yêu ai
Mà ngày mai vẫn quên ngày tháng
Vẫn nhầm chủ nhật là thứ hai
Vẫn hẹn về thăm tuổi hai mươi
Thăm một lần, chỉ một lần thôi
Để vẫn mang theo nhiều thắm thiết
Rồi bỏ vương như ống sáp môi
Để em làm biếng không tìm nữa
Mua màu đỏ chát - màu đỏ tươi
Để tôi nói khẻ: thôi đành vậy
Bữa nào mình viếng tuổi hai mươi.
Hoàng Anh Tuấn