Nguyên Tiêu chợt nhớ người
Trăng lên che bóng thân gầy guộc
Chút thịt da nhàu đổ bóng đêm
Bước chân dĩ vãng như ngọn nến
Lấp lánh cuối đời vẫn âm quen.
Vết xưa, phố cũ nơi hò hẹn
Dẫu đã mươi năm vẫn chưa tàn
Lung linh ngọn nến hồn xiêu tán
Một chút tàng thức tưới tẩm đời.
Huế và mùa Xuân
Em xuống phố, mưa xuân về còn ướt
Mưa rất thưa, như sương phủ tóc thề
Bên này cầu, anh chợt nhớ bên tê
Mười hai nhịp, xe đạp hoài không tới.
Mưa xứ Huế, mưa xuân hoài nắng mới
Áo buông tà, tóc thả sợi xe duyên
Nụ cười xưa, chừ vẫn giữ còn nguyên
Trong ký ức của anh ngày mới lớn.
Huế trong em, như mùa xuân mới chớm
Ngày tinh khôi, như pháo đỏ mai vàng
Bước chân về, tiếng cười nói dòn tan
Hạt dưa vỡ ngọt ngào trên môi mọng.
Dòng sông Hương, mùa xuân về nhẹ sóng
Theo mái chèo, khoan nhặt đợi em qua
Em xuống đò, như mở hội thuyền hoa
Anh ngơ ngẫn như anh chàng mất trí.
Huế mùa xuân, một đời anh trân quý
Từng con đường, góc phố, lẫn trường xưa
Dẫu cuối đời chỉ còn những âm thưa
Anh cất kỷ, theo mình vào huyệt mộ.
Ngữ Huyên
Nguyên tiêu Canh Tý 2020