*Khét
Vội vã tháng giêng
tháng giêng dừng lại bên tôi
kể về chuyện đời chuyện nhà sau Tết
những kén hoa nào chưa kịp nở
đôi môi nào chưa kịp cười
và ta
chưa kịp nhìn đã cúi mặt
sau đêm dài hun hút mưa dông
anh vẫn nhớ em như chim ngàn nhớ tổ
tháng giêng về
vỗ thêm
sợi tóc bạc màu
ừ có phải
chuyện chúng mình
vẫn nén lại phía sau
vội vã tháng giêng
về
vội vã đau.
Chạy trốn phố phường
mình đã từng chạy trốn phố phường phải không em
bất lực quá những khoảng vuông góc tối
nhốt phận mây, phận gió
hoá mồ côi
mình đã từng định bỏ rơi con phố gầy
mảng tường trắng
bức bối ước mơ
tuổi trẻ
ta hát ca về ruộng đồng bát ngát
về chiếc xuồng ba lá
bập bềnh đời rạ rơm
rồi đôi lần mình bỏ ra đi
mặt trời đã mọc lại trên dòng kênh thơ ấu
sao vẫn nghe tiếng thở dồn nhịp tim xa xứ
gác trọ phố phường
neo vào gác lòng ta...
*Biển Cát
Khẽ khàng cơn đau
*Kieu
Nhẹ đêm mưa
Mây có sáng long lanh không
Anh của tôi phù phiếm ở nơi nào
Đêm mưa nghe rì rào trông rất lạnh
Hiện con đường vắng tắt những âm thanh
Chỉ còn lại âm đêm và tiếng quạnh
Anh của tôi phù phiếm ở nơi nao
Lòng yêu thương tôi muốn được gửi trao
Phảng mùi đời đổ lại những miền đau
Nay đêm mưa nằm nghe đời quạnh quẽ
Thấu cho cùng một kiếp lại về không
Mơ sông xa mơ một đời rất lạ
Để làm gì, sao bỏ dở một đêm
Bỏ ngày qua tháng đi năm tìm kiếm
Tìm cái gì khi đã ở trong ta
Ôi đêm nghe nghe đời sao quạnh quẽ
Ôi về đâu đi đâu nữa tôi ơi
Ta đêm nay nằm nghe đời lắng lại
Một kiếp người tay lại trắng sương mai.