*Khét
Những thành phố bỏ hoang
(Trong đại dịch Corona 2019-2020)
dựng xây đến hoang tàn
phố thị
bức tường treo lơ lửng
bóng bướm
rọi u linh giễu nhại
nắng
hững hờ
thành quách nào bỏ đi
vòng tay người không ấm
chạy đến kiệt cùng núi đồi
núm níu chút hơi thở còn sót lại
Vũ Hán phong tỏa
Vũ Hán nghẹn ngào
lá thông reo đòi quá khứ
gãy gập một tiếng gọi
mồ côi
tôi và anh
đã sống vì điều gì
2
bất chợt nghi kỵ chính mình
như con đò hỏi bóng mỗi hoàng hôn
dẫu gió
dẫu mưa
dẫu thừa đôi môi mộng
dẫu đến
dẫu đi
dẫu nhìn nhau rồi khóc
Vũ Hán phong tỏa
Vũ Hán thì thào
nuốt lệ vào tường vôi
ừ thôi
còn hơi thở cuối
dành đau thị thành...
*Lư Linh
Thương em dù ở kiếp nào
Mình đã yêu nhau vào một chiều rất đẹp
Tay vừa thưa cho đan kín chiều vừa
Em hoang đường đẹp như chuyện ngày xưa
Và giấc mộng, hồn nhiên như huyền thoại
Mĩnh lỡ thương rồi giòng đời bão nỗi
Tay em gầy buông chiếc với mồ côi
Bờ vực nào tuông hương tóc xa xôi
Anh chết, lặng, đắm sầu san bối
Mình vẫn thở chung cõi tình ấm, hổi
Dáng em mềm lá bối ngàn năm
Bờ vực trầm anh niệm khúc kinh hồi
Thương yêu đó, chiều, thời em, tái hội…
2/2020
Bờ Đông Hồng Hải,
Sa Mạc Phù Hoa chiều tàn đông rất chill.